'Cạch' 
"Người xong rồi sao ạ?" Y Dạ nghe tiếng thì liền quay đầu lại. 
"Chà, con nói đúng, A Tiêu đúng là rất có tay nghề! Nhìn xem này!" Chiêu Mẫu Đơn vui vẻ xoay người một vòng. 
"Nương nương rất đẹp!" A Miện nói. 
"Cảm ơn ngươi!" Chiêu Mẫu Đơn che miệng cười "Cảm ơn cả ngươi nữa, A Tiêu!" 
"Là phúc phận của nô tì thưa nương nương" A Tiêu dù mở cờ trong bụng nhưng ngoài mặt vẫn khoan thai, khách sáo. 
"Tiểu Dạ, tới đây" 
Y Dạ nghe gọi liền tới. 
"Cái này cho con!" Chiêu Mẫu Đơn đeo lên cổ Y Dạ một sợi dây chuyền đúng màu ngọc bích. Mặt dây là một bông cỏ bốn lá, mấy hạt đính trên dây nhìn cũng biết không phải hạng thường gì. 
"Nhìn thật đẹp..." Y Dạ chăm chú nhìn sợi dây trên cổ mình. 
"Đúng không? Sợi dây này từ rất lâu, nữ nhi Chiêu gia đều đeo khi có dịp quan trọng. Mẫu thân ta, tức tổ mẫu con, đã cho ta sợi dây này còn giờ thì... nó là của con" 
"... Con sẽ giữ nó cẩn thận!" Y Dạ khẳng định. 
"Haha, nói thế chứ hồi còn nhỏ như con ta đã bán nó đi không biết bao nhiêu lần mà tổ mẫu con có để ý gì đâu. Ta chắc là nó không quan trọng như con tưởng đâu, cô nương ạ!" Chiêu Mẫu Đơn bùng đầu Y dạ một cái. 
"Nhưng mà con vẫn sẽ giữ..." Y Dạ xoa xoa trán. 
"Hehe, nên là thế! Đi nào, cũng sắp tới giờ rồi!" 
"Vâng!" "A Linh, đi nào! A Tiêu, A Miện! Hai người coi tiểu Viên và tiểu Đan nhé!" 
..... 
"Chiêu phi nương nương và thập tam công 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-thuoc-ve-nu-phu/1373225/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.