"Chị về rồi!" tiểu Viên từ trong phòng thấy Y Dạ thì vui vẻ chạy ra. 
"Chúc mừng năm mới, rồng nhỏ của chị!" Y Dạ vui vẻ bế tiểu Viên lên. 
"Chúc mừng năm mới, chị à!" 
"Nhìn xem em kìa, em đã làm gì để lạnh tới nỗi thở ra khói luôn rồi? Vào trong sưởi ấm đi!" Y Dạ nhìn khói bay ra từng đợt từ miệng tiểu Viên thì nhanh chóng bế cậu vào phòng, đặt cạnh lò sưởi. 
"A Tiêu đâu rồi?" Y Dạ cởi áo khoác ra đưa cho A Miện. 
"Chị ấy vẫn đang ngủ kia kìa! Ngủ như chết ấy! Lúc nãy em vô tình làm rơi tập sách của chị lên mặt A Tiêu mà chị ấy vẫn không chịu dậy" tiểu Viên ngây thơ nói. 
"Làm sao mà mày vô tình làm rơi nguyên chống sách vô mặt người ta hay thế em..." Y Dạ nhìn bất lực. 
"Vâng?" tiểu Viên vẫn mặt ngây thơ vô tội. 
"Thôi không có gì! Lúc nãy em xem được pháo hoa chứ? Thích không?" Y Dạ chuyển chủ đề. 
"Đúng là xem mấy lẩn rồi vẫn thấy đẹp a!" 
"Khi nào lễ hội xảy ra chắc sẽ còn nhiều nữa đấy! Em tha hồ xem!" A Miện xoa đầu tiểu Viên. 
"Thôi! Cũng nên đi ngủ đi! Ngày mai sẽ còn phải đi chúc năm mới phụ hoàng, mẫu thân rồi mấy vị nương nương nữa! Nghe thôi cũng thấy mệt rồi! Nhanh đi nghỉ đi!" Y Dạ vươn vai, ưỡn ngực, ngáp dài một tiếng rồi mò lên giường nằm. 
"Công chúa nghỉ ngơi đi! Nô tì sẽ xách con bé này về!" A Miện bế A Tiêu còn đang ngáy trên giường dậy. 
"Vâng nhờ chị! Em đi ngủ đây! Sáng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-thuoc-ve-nu-phu/1373216/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.