"Quào! Bây giờ chắc cũng phải mét 30 rồi ấy chứ nhỉ?" Liễu Anh Chi trầm trồ 
"Muội cao hơn cả chúng ta này!" Liễu Anh Dạ dùng tay đo. 
"Không đâu! So với những đứa trẻ 11 tuổi khác thì là do hai người lùn thôi ạ" Y dạ cười. 
"Cơ mà nói thế thì muội vẫn cao rồi đấy, nửa năm trước là 1m2 bây giờ tăng lên thêm cỡ 6cm nữa rồi!" La Nguyên Nguyên xoa đầu Y Dạ. 
"Tỷ đo được chiều cao của muội bằng mắt à?" 
"Cho ta một con số của lần đo gần nhất thì ta ước lượng ra được" 
"Mấy tỷ đã mua được cái gì cho mình chưa ạ?" Y Dạ lại đánh trống lảng. 
"Chưa, chưa có chọn được. Ta nghe nói thì rất lộng lẫy, hoành tráng như kiểu cái gì cũng có nhưng thực chất lại chẳng có cái gì" Liễu Y Tịnh lắc đầu. 
"Vậy chúng ta về thôi! Muội chả thích cái gì ở đây cả!" Y Dạ quay người, lại dắt tiểu Viên đi xuống. 
Mấy người còn lại cũng nhún vai, quyết định đi xuống theo. 
"A! Chờ đã! Các vị công chúa! Sao các vị lại về sớm thế? Các vị không chọn được mẫu nào đẹp cho mình sao?" Ông chủ thấy bọn họ ra về tay không liền chạy tới. 
"Chúng ta chẳng thấy có gì đặc biệt, không thơm như tiếng đồn nên đành đi về thôi!" La Nguyên Nguyên cười nhưng không có ý cười. 
"Tại... tại sao chứ? Chúng tôi ở đây có rất nhiều mẫu vải đẹp cơ mà?" ông chủ Phong Nguyệt phường lúng túng. 
"... chúng ta cũng thấy đẹp đấy nhưng..." La Nguyên Nguyên cũng không có lý do gì mà dứt ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-thuoc-ve-nu-phu/1373208/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.