"Công chúa!! Người không thể nói thế được! Người chưa nghe qua câu người đẹp vì luạ sao? Người đẹp vì lụa đó! Quần áo là rất quan trọng! Người thử nghĩ xem người sẽ xinh đẹp như thế nào khi được diện trên mình một bộ quần áo phù hợp? Bla... bla... bla... ( đã lược bớt 7749 nghìn chữ)" A Tiêu trợn mắt lên, quyết tâm thuyết phục Y Dạ. 
"Nhưng mà em thực sự không quan trọng việc đó đâu mà..." Y Dạ cười gượng. 
"Công chúa... Vâng! Nô tì đa hiểu rồi, thì ra công chúa thực sự không quan trọng mấy chuyện đó! Là nô tì đã lo nghĩ nhiều rồi, là nô tì lắm chuyện! Người ta chỉ muốn công chúa ăn diện thật xinh đẹp thôi mà..." A Tiêu đang bị tăng động bỗng dưng thay đổi 180 độ. A Tiêu quỳ rạp xuống dưới nền nhà, giở một bản nhạc thê lương ai oán cùng đôi mắt ngân ngấn lệ ra nhìn chằm chằm Y Dạ. 
"Ách..." Y Dạ phút chốc khó xử. Cuối cùng cô đành thở dài một tiếng, nói "Vậy chắc là em cũng sẽ đi vậy! Chị đi nói với mẫu thận hộ em, xem người có đồng ý không đã!" 
"Vâng! Thưa công chúa!" A Tiêu lại ngay lập tức lật mặt, vui vẻ phóng cái vèo đi. 
"Haizz... Quần áo còn nhiều mà lại..." Y Dạ nhìn A Tiêu khuất bóng thì khẽ thỏ dài một lần nữa. 
"Chị ơi?" tiểu Viên từ đâu ngoi lên. 
"Có chuyện gì sao?" Y Dạ quay qua cười cười. 
"Em đi cùng được không ạ? Em cũng muốn ra ngoài cung!" tiểu Viên ánh mắt lấp lánh cầu xin. 
"Tất nhiên! Tất nhiên rồi! Bảo bối muốn đi đâu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-thuoc-ve-nu-phu/1373206/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.