"Ya! Sao ngươi cứ như thế vậy hả?" Y Dạ cáu kỉnh "Có tính năng gì tốt cứ giấu nhẹm đi là sao?!"
"Thì tại cô chả bao giờ hỏi tới đấy chứ!" hệ thống phản bác.
"Hừ, sao mi không có cái bảng hướng dẫn sử dụng nhỉ?"
"Bảng hướng dẫn nào liệt kê hết chi tiết tính năng của ta?" hệ thống tự đắc.
Y Dạ cau mày, mặt giận dỗi không nói gì hơn.
Hệ thống cũng chỉ cười đểu một cái, không nói thêm.
Sau khi Y Dạ ăn xong hai cái bánh thì liền chạy đi chơi với Liễu Minh Châu, không có biểu hiện gì lạ cả.
....
Về vụ đuối nước của Liễu Y Dạ, rất nhanh đã tìm ra người làm.
Theo như lời Y Dạ thì có cái gì đó lấp lánh đã thu hút cô tới gần hồ nước. Người ta theo đó mà kiểm tra xung quanh, phát hiện một mảnh vỡ của cái gì đó nằm trong hốc đá trong hồ.
Ngay lập tức mảnh vỡ được đem đi kiểm tra. Rất nhanh, từ một cái mảnh vỡ bé tí mà tìm ra được rằng nó là của một cái gương gỗ.
Loại gỗ này có dùng trong chế tác các đồ dùng của của phi tần. Tra hỏi, lục soát một tí thì ra ngay là đồ của ai.
....
Liễu Lăng run sợ, đứng trước mặt Liễu Vân Phong, không nói một lời nào.
"..." Liễu Vân Phong âm trầm"Lăng nhi...Tại sao con đẩy Y Dạ xuống nước?"
Liễu Vân Phong không tin tưởng Liễu Lăng nữa, trực tiếp hỏi lí do cho hành động của cô thay vì hỏi đó có phải cô hay không.
"...Phụ hoàng..." Liễu Lăng sợ hãi.
"Liễu Lăng! Nói!" Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-thuoc-ve-nu-phu/1373157/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.