"Hạ Yến Dương nếu gai mắt với Y Dạ thì cũng hẳn là vì Nguyên Nguyên và Bác Triệt..."
Bạch Tư Nhan nhỏ tiếng.
"Hẳn rồi, cô ta là có tật giật mình mà..." Hạ Nguyệt suy ngẫm.
Việc mẫu thân của La Nguyên Nguyên và La Bác Triệt vì sao vào lãnh cung thì chỉ có 4 vị bậc phi và hoàng hậu biết, không tính bản thân Hạ Yến Dương và Vệ Tử Mai vừa lên chức.
"Muội không nghĩ đó là do Hạ Yến Dương...Cô ta ghét Nguyên Nguyên và Bác Triệt nhưng cô ta không quá chú ý tới Y Dạ..."
Chiêu Mẫu Đơn có chút ngẩn người một chút rồi tiếp.
"Có thể đúng là loại bùa đó cô ta có nhưng người thúc đẩy việc này xảy ra không phải cô ta."
"...Ý nói là lá bùa này có thể được lấy từ chỗ cô ta? Vậy người đã đẩy Y Dạ là do ai sai?" Hàm Nguyệt nhăn mày.
"Trong cung có không ít người ghét Y Dạ, không ngoại trừ khả năng người ra tay cũng là vì ghen ghét mà bị xúi giục. Từ đó làm ra chuyện này!"
Bạch Tư Nhan bình tĩnh.
"...Thế thì có thể loại trừ một phần những đứa trẻ nhà quan rồi. Chỉ có thể là mấy cô công chúa khác và bạn bè của chúng thôi!" Hạ Nguyệt hiểu ra một chút.
"..."
"Nhưng...đó chỉ là suy đoán tạm thời thôi! Ai mà biết được cơ chứ?"
Chiêu Mẫu Đơn giọng có chút buồn phiền.
"Một lá bùa có thể che mờ mắt võ giả cấp 7. Ai biết bên kia còn lá bùa nào để xóa luôn trí nhớ không?"
"Nào, nào! Muội đừng như thế! Suy nghĩ đơn giản đi, biết đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-thuoc-ve-nu-phu/1373155/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.