Chương trước
Chương sau
Cái hệ thống khó ưa kia giờ lại lên mặt dạy bảo Liễu Y Dạ khiến cô co rút miệng, bày ra một nụ cười cứng ngắc.
"Sao cũng được! Quan trọng là cái bảng xếp hạng này thật tiện lợi nha, có thể sắp xếp ra được như thế." Liễu Y Dạ thích thú nhìn cái bảng xếp hạng những người mà cô từng gặp.
"Gì?! Ta mới là hệ thống siêu đa năng và tài giỏi. Sao cô không khen ta? Lại đi khen cái bảng bé nhỏ đó? Nó cũng chỉ là một trong nhiều tính năng của ta thôi mà!"
Hệ thống kia ra vẻ ngạc nhiên.
"Đúng rồi nhỉ? Cái hệ thống nhà ngươi dù khó ưa nhưng đúng là ngươi tiện lợi không có gì bì được." Liễu Y Dạ cười nói.
"Tinh! Đối tượng công lược: Hệ thống trọng sinh công lược siêu cấp toàn năng-điểm hảo cảm tăng 5%" một cái bảng hiện lên. Ngay lập tức cái hệ thống kia cũng có trong danh sách đang công lược.
"Hả?! Bản hệ thống cũng bị công lược á? Không lý nào!"
Cái màn hình 3D kia hết sức kinh ngạc, không tin vào mắt.
"Haha! Không ngờ cái hệ thống khó ưa nhà mi lại đơn giản thế! Ta mới khen có một câu điểm hảo cảm đã tăng 5 điểm rồi! Chị đây có nên công lược cả ngươi không nhỉ?"
Liễu Y Dạ trong thần thức cười ngặt nghẽo, cơ thể bên ngoài cũng chịu ảnh hưởng mạnh, cười hì hì theo khiến A Linh đang chăm chú nhìn cô lại thêm hảo cảm.
"Tinh! Đối tượng công lược: tì nữ A Linh-điểm hảo cảm tăng 2%. Tổng 22 điểm."
Liễu Y Dạ ngẩn tò te *Ta đã làm cái mèo gì đâu nhỉ?*
...
Lúc này Liễu Y Dạ đã có phần mệt do dùng thần thức giao tiếp với hệ thống hơi lâu, thiếp đi ngủ say, tay cũng thả lỏng ra nhiều. A Linh đã bỏ tay ra và ngồi thêu một chiếc găng tay nhỏ, cỡ dành cho trẻ sơ sinh. Cô ấy vui vẻ lấy cỡ tay của Y Dạ và ngồi tỉ mỉ cố may cho đẹp.
...
Ở một nơi khác trong hậu cung-Cung Thái Hòa, cung của vị Vệ phi kia. Có ba vị nương nương đang ngồi tụ tập lại với nhau, bao gồm cả Vệ phi-Vệ Tử Mai.
"Chết tiệt! Không ngờ Chiêu phi kia vậy mà lại chỉ bị phạt như vậy. Tội sát hại hoàng tộc đang lẽ ít nhất cũng bị phế chức chứ?" một vị thiếp thân cấp tần mặc y phục màu đỏ nhạt cắn móng tay nói.
"Thế đã là gì? Giờ con của ả nghe bảo còn được hoàng thượng ưu ái, ở lại cung Chiêu Hòa chơi với nó cả buổi sáng. Cả thái tử và trưởng công chúa đều chưa được hoàng thượng quan tâm tới như vậy mà nó lại..." vị tần mặc đồ tím nhạt này lại càng chua ngoa nói.
"Hừ! Giờ ta đã tới cấp phi rồi, ta và ả đã ngang hàng, nhất định ta sẽ tìm được cách hạ bệ ả và đứa con thân yêu của ả!" Vệ Tử Mai đầy tham vọng nói, miệng còn cười thâm.
"Vệ tỷ tỷ! Chúng ta là tỷ muội bao lâu nay, ngươi giờ đã là làm phi rồi mong ngươi che chở cho hai chúng ta chút ít a!" vị tần mặc hồng y nói vẻ nũng nịu.
"Đúng rồi đó, Vệ tỷ tỷ! Ngươi nhớ chúng ta lúc trước từng bị ả Chiêu Phi đó làm khó thế nào rồi chứ? Bây giờ nàng không làm khó được ngươi sẽ lại đi giày vò chúng ta thêm gấp bội. Ngươi phải giúp đỡ chúng ta với a!" người kia lại tiếp lời ngon ngọt, cố gắng lấy lòng.
"Đừng lo! Hai người đã nhập cung cùng ta làm phi tần, còn đỡ đòn cho ta không ít lần, sao ta có thể bỏ mặc hai người cơ chứ?" Vệ Tử Mai cười.
Ba người này lại tiếp tục thích thú nói xấu về đủ mọi nữ thân trong cung, từ hậu, thiếp tới cả quan nữ, nô tì.
Vệ Tử Mai này dù có độc ác đấy nhưng quy ra cũng thật ngu xuẩn. Luôn không nhận ra nụ cười giả dối của hai con quỷ đang ngồi hai bên mình.
Cô ta cứ mặc định tin tưởng, phô bày bản thân cho bọn họ, để bọn họ biết được một số chuyện mà cô còn chưa nói với ai. Vệ Tử Mai...coi bọn họ là chị em thân thiết nhất, không chút mảy may nghi ngờ họ.
....
Liễu Y Dạ ngủ từ chiều tới sáng hôm sau luôn, không tỉnh dậy ăn uống thêm gì cả. Thành ra mới sáng sớm cung nữ và Chiêu Mẫu Đơn bị cái đồng hồ báo thức kêu oe oe vào đúng 5 giờ sáng làm cho tỉnh dậy hết thảy.
Chiêu Hòa cung hôm đó bỗng trở thành cung năng động và chăm chỉ nhất. Sau khi cho cái đồng hồ báo thức kia ăn xong thì ai cũng tỉnh như sáo. Thành ra cả chủ tử và nô tài, cung nữ gì cùng nhau ra giở cái trò...tập thể dục buổi sáng.
Lát sau, hoàng thượng đi dạo sáng qua thấy cửa cung mở nhìn vào cũng kinh ngạc vì cái cảnh tượng kia mà cười tới phát run. Chiêu phi và người hầu ra đón thì Liễu Vân Phong cũng vào thăm Liễu Y Dạ. Còn để cảnh vệ của mình ra tập thể dục cùng với người của Chiêu Hòa cung.
"Gì?! Nàng nói con bé này là ngủ từ chiều qua tới giờ không chịu dậy ăn tối nên giờ đói mới khóc gọi cả cung dậy ấy hả??" Liễu Vân Phong lại thêm ngạc nhiên nhìn Liễu Y Dạ đang nằm gọn trong tay nhìn mình chằm chằm mà cười run.
"Liễu Y Dạ à! Bộ con là con heo hả? Hahaha!"
"Hoàng thượng, người đừng cười nó, con bé mà hiểu ý người sẽ lại phồng má lên cho xem." Chiêu Mẫu Đơn che miệng cười nói.
Đúng như lời nàng ta nói, Liễu Vân Phong cười xong nhìn lại Liễu Y Dạ liền thấy một cái cục bông tròn tròn dễ thương đang trừng mắt phồng má với hắn.
"Ặc! Bảo bối à, con hiểu thật sao?" hắn nhìn cục bông kia phồng má lên lại càng thêm yêu quý.
"Tiểu công chúa à! Con mới vậy đã làm cho cả cái cung Chiêu Hòa tỉnh giấc vì con, cái họng của con to tới mức nào vậy?" Liễu Vân Phong cười cười chọc cái má phúng phính của Y Dạ.
"Tinh! Đối tượng công lược: Hoàng đế Liễu Vân Phong-độ hảo cảm tăng 2%. Tổng điểm 7."
*Hehe! Tận dụng cái sự dễ thương vô bờ bến của ta bây giờ liền sẽ thu phục toàn bộ các ngươi. Hahahaha!*
Liễu Y Dạ cười thầm và quay ra làm vẻ nũng nịu, để cho Liễu Vân Phong cùng Chiêu Mẫu Đơn cưng nựng cô rồi lại cười tươi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.