Đêm đến, Mạc Thiên đưa quần áo cho hắn thay rồi chính mình thì xuống bếp pha một cốc sữa ấm. Cái cậu đưa là áo len lúc chiều, cứ cảm thấy Mạc Chi Tuyệt mặc vào liền trở nên cấm dục lẫn gợi cảm.
Hai thái cực này vậy mà có thể cùng tồn tại trên người của hắn. Khẽ lắc đầu, Mạc Thiên cảm thấy bản thán ngày càng háo sắc rồi, một chốc lại nghĩ đến mấy chuyện vớ vẩn.
- Ca.
Hơi nước ấm áp của việc mới tắm xong áp lên lưng cậu, Mạc Thiên cảm giác được có một bàn tay hư hỏng đang vén áo mình lên mà vuốt ve.
- Đừng quậy.
Cậu đè tay hắn lại, rửa sạch cốc rồi mới súc miệng.
- Nãy đệ đánh răng rồi à?
Cậu ngửi thấy mùi bạc hà trên người hắn.
- Ừ.
Âm thanh Mạc Chi Tuyệt trở nên khàn khàn hơn, tay hắn không yên phận mà ngày càng di chuyển lên trên. Bị sờ soạng như vậy, đánh răng cũng trở nên khó khăn.
Đột nhiên đầu nhũ bị tóm lấy, bàn tay ấm áp có hơi chai xoa nắn lấy nó. Mạc Thiên giật mình, trở nên run rẩy, cậu không tài nào đẩy được Mạc Chi Tuyệt ra, trái lại hắn càng ôm chặt hơn, đôi môi di chuyển lên cổ cùng gáy. Lưu luyến tạo một chuỗi dấu ấn đỏ hồng trên đó.
- Ngoan, đừng như vậy.
Cậu thở dốc, có lẽ đây là lần đánh răng khó khăn nhất trong đời cậu. Chờ cho Mạc Thiên lau mặt xong, hắn không nhịn nổi nữa, nhanh chóng công thành đoạt đất, như gió to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-thinh-thang-lai/2197839/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.