- Ồn ào quá, ơi giáo còn trong lớp mất chúng nó còn nói chuyện ồn ào như thế này sao? Chúng mày đừng nói chuyện nữa để tao ngủ cái coi. Hừ…cái cảm giác giống bóng đè này sao nó đáng ghét thế nhỉ, mở mắt, mở mắt ra tao coi nào. Đm chết tiệt thật, cái cơ thể này mày không nghe tao nói gì sao! Tao nói là mở. mắt. ra
*Trừng* hai mắt đã mở, nhìn đôi mắt trợn tròn thật sự rất buồn cười. Vy ngồi dậy định vò đầu nhưng lại thấy trên đầu mình vừa nặng lại còn có cộm cộm, rồi cộng thêm cả cái màn che màu đỏ vướng víu, cô vén cái màn đỏ lên
- Đậu xanh cái gì thế này! Ngủ cũng không yên, cái lớp như cái chợ vậy, cái này mang đồ với hàng hoá vào nữa thì nó phải gọi là tuyệt zời luôn. Các lớp khác có lẽ cũng thấy vậy mà đú trend theo chứ đùa
Trước mặt, khung cảnh ấy khiến cô sững sờ, ngỡ ngàng nhưng chưa đến nỗi bây màu
- Khoan...khoan đã nào đây hình như không phải trong lớp. Ừ thì đúng không phải rồi trong lớp làm méo gì có cái bộ đồ đỏ sáng chói cũng với cái khăn che mặt đỏ rực rõ như này chứ. Có lẽ nào mình bị bắt cóc rồi không, không sao mà mình bị bắt cóc được. Mới vài phút trước mình còn trong lớp ngủ cơ mà sao đến phút sau lại đến cái nơi quái quỷ gì thế này
Vài phút trước
- Các em đừng than vãn nữa mau lôi sách vở hoặc giấy nháp…à mà thôi lấy tiết giấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-ta-thich-anh-trai-cua-nguoi-roi/2882992/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.