Trong phòng Tân hôn Ngọc Vy từ từ mở mắt tỉnh dậy
- Ưm! Hệ thống đây là đâu?
Túc chủ người tỉnh rồi sao! Đây là phòng Tân hôn của ngài và Ngôn Bạch đấy
- À! Thảo nào chỗ quái nào cũng thấy màu đỏ
Túc chủ không thích màu đỏ sao?
- Không thích nhưng cũng không ghét
???
Ngọc Vy cố gắng cử động thân thể nhưng chẳng thể làm gì cả cứ như đá không thể đi chuyển vậy
- Này! Mau giải thích tại sao ta lại không cử động được thế này
*Cọ quậy*
Cái này thực ra là do người vận động quá sức chịu đựng của cơ thể nguyên bản nên mới sinh ra hiện tượng như vậy
- Aiz…chết tiệt! Cái thân thể này cũng yếu đuối quá rồi, sau hôm nay mình phải luyện tập mới được
Có người
Cánh cửa phòng đột nhiên mở, một người đàn ông tiến vào
- Nương tử! Nàng tỉnh rồi sao
Ngôn Bạch vui vẻ, nhảy vào nắm chặt lấy tay của Ngọc Vy
- Hoá ra là chàng sao! Làm ta giật mình cứ tưởng ai đó mà...chàng nhẹ...nhẹ...tay thôi được không ta hiện tại, cơ thể này của ta không thể cử động được gì rồi
*Hốt hoảng, lo lắng*
- Xin lỗi nương tử! Đợi ta một chút ta đi gọi thái y tới ngay
- Không! Không cần phiền phức vậy đâu chàng ở bên cạnh ta là được rồi ha, gọi thái y rồi mọi chuyện rối tung lên ta chắc chẳng thể yên tĩnh được
- Ừm! Nương tử
- Hầy! Vậy chàng đi lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-ta-thich-anh-trai-cua-nguoi-roi/2882950/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.