Càng che giấu thì bọn chúng càng hăng tiến tới với những khuân mặt đang sợ như gương mặt của mấy tên khốn nạn, biến thái
- Hử! Tên ngu ngốc này lại dám giấu đồ có giá trị như thế ở trên người hắn như vậy không sớm thì muộn cũng bị lấy đi mất chi bằng đưa cho chúng ta
- Đúng vậy...x4
Ngôn Bạch run rẩy, sợ hãi
- Không...không được...cái này là của nương tử không cho các ngươi được
- Ngươi nói cái gì vậy? Ta chả nghe thấy gì cả?
- Đại ca à chắc là hắn bảo là chúng ta cứ đến lấy chiếc nhẫn trên người của hắn đi đấy *Cười sảng khoái*
- Không...không được...các người không...
- Đã không nghe lời thì rượu mời không uống muốn rượu phạt, đây là do ngươi tự chuốc lấy
Những tên đó không nghe lời không đồng ý của Ngôn Bạch hắn cho 2 người giữ tay của Ngôn Bạch còn một tên thì sẽ lấy chiếc nhẫn ra khỏi tay của y. Ngôn Bạch vùng vẫy không để bọn họ được như ý.
Hai tên giữ tay của Ngôn Bạch không được, bọn họ cảm thấy bất ngờ trước sức mạnh của Ngôn Bạch
- Cái gì? Tại sao cái tên như ngốc này lại khỏe như vậy...Ahh...*Hất văng*
Đại ca của bọn chúng đứng ăn bánh thấy bọn chúng bị hất văng như vậy thì vô cùng tức giận
- Tại sao các ngươi lại với dụng như vậy? Hai người không giữ nổi một tên ngu ngốc, ẻo lả như hắn sao?
- Đại ca...hức...hắn ta khỏe lắm đấy đại ca à! Bọn đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-ta-thich-anh-trai-cua-nguoi-roi/2882935/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.