Phan Miêu Vũ nằm trên giường lim dim chuẩn bị chìm vào giấc ngủ thì tiếng chuông điện thoại của cậu vang lên, cậu lò mò đưa tay vào túi quần lấy nó ra rồi bắt máy: 
"Alo." 
"Xin chào cậu Phan, tôi là Lương trợ lý. Cảm phiền cậu mở cửa lấy đồ vào." 
"Tôi xuống liền." Phan Miêu Vũ bật người dậy nhanh chóng chạy xuống nhà. 
Bên ngoài cửa Lương trợ lý cùng một người khác đứng chờ, nhìn thấy cậu mở cửa liền đưa đồ trong tay sang, cho dù anh ta biết mật khẩu nhà cũng có thể tự ý ra vào nhưng hiện tại nơi này có nam chủ nhân khác, cho dù hai người chủ nhân này kết hôn là giả thì anh ta cũng phải giữ ý tứ không tự tiện ra vào nhà như lúc trước. 
"Đây là hành lý của cậu trong nhà trọ, tôi đã làm theo lời cậu bán điện thoại ở bên trong nhà cũng đã trả nhà." Anh ta cầm một sắp tiền trong tay rồi đưa sang: "Bởi vì điện thoại đã sài tuy nó là đồ mới nhưng vẫn bị trừ một khoảng tiền, đây là năm triệu tiền bán điện thoại." 
Phan Miêu Vũ vui vẻ nhận lấy rồi nhỏ giọng nói: "Cảm ơn anh." 
"Còn đây là quần áo cùng đồ dùng cá nhân của cậu, Nguyễn tổng đã nhờ tôi mua giùm nhưng tôi không biết cậu thích cái gì nên chỉ có thể mua tạm." 
"Không sao, cảm ơn anh rất nhiều, tôi cứ nghĩ tối này đành chịu khó không tắm mà ngủ luôn." Phan Miêu Vũ lòng tràn đầy cảm kích đối với Lương trợ lý mà cúi người cảm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-sao-ngai-khong-lam-theo-hop-dong/2950968/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.