Bên trong bệnh viện nhân dân, phòng chung dùng để truyền nước có ba bệnh nhân đang nằm, một trong ba người có một chàng trai khuôn mặt anh tuấn đang ngồi bên cạnh giường, tay cầm một cái di động đang không ngừng hoạt động ngón tay. 
Một trong hai bệnh nhân còn lại là một cô gái trẻ, khi cô ấy tỉnh dậy nhìn thấy người ngồi cạnh bên giường bên cạnh liền lộ vẻ say mê, cuộc đời cô ta rất ít lần có thể nhìn ngấm những chàng trai có vẻ đẹp nghịch thiên như thế này, vì vậy cô ta phải ngắm cho đã, cũng bởi vì vậy mà cô ta không thề liếc mắt nhìn người bệnh đang nằm trên giường truyền nước. 
Lúc này cánh cửa phòng mỡ ra, bốn người một nhỏ ba lớn đi vào trong.Lê Tú đi lại bên cạnh bàn nơi con trai đang ngồi sau đó để đồ ăn lên bàn rồi nhỏ giọng hỏi. 
"Thằng bé thế nào rồi." 
Nguyễn Minh Hoàng tắt điện thoại đi rồi bỏ vào túi quần rồi nhìn mẹ mình trả lời: "Bác sĩ nói đã không sao rồi, nhưng có vẻ phải đợi thêm chút nữa em ấy mới có thể tỉnh dậy." 
"May quá." Lê Tú thở phào. 
"Mọi người về trước đi ạ, em ấy truyền nước xong thì chúng con sẽ về cùng." Nguyễn Minh Hoàng nhìn người thân mình nói. 
"Không sao chúng ta ở đây chờ cùng con." Lê Tú mỉm cười rồi đi lại cái ghế bên cạnh chồng mà ngồi xuống. 
"Con không cần nói nữa, bọn ta đã quyết định rồi." Ông nội Nguyễn thấy anh muốn nói tiếp liền vội vàng cắt ngang. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-sao-ngai-khong-lam-theo-hop-dong/2950954/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.