Phan Miêu Vũ sau khi nhắn tin chúc anh ngủ ngon liền tiếp tục tập trung vao bản vẽ của mình, lần này anh dặn báo thức trong điện thoại, dù sao ngày mai cậu phải đi dự tiệc cùng anh nên hôm nay phải đi ngủ sớm hơn mọi hôm. Suy nghĩ một lúc cuối cùng cậu quyết định ba giờ cậu sẽ đi ngủ, như vậy không tính một tiếng ăn cơm thì cậu vẫn còn mười hai tiếng để ngủ. 
Dặn báo thức xong xui cậu liền bắt tay vào tiếp tục công việc đang dang dở. 
Thời gian nhanh chóng trôi qua đến khi chuông báo thức kêu lên cậu mới giật mình dời mắt ra khỏi màn hình bảng vẽ, đưa tay xoa hai con mắt bởi vì nhìn quá lâu vào một nơi mà mỏi nhừ cậu liền đứng dậy thu dọn đồ đạc, đưa tay tắt đèn rồi chậm rãi đi về phòng. 
Năm giờ sáng, khi mặt trời vừa ló dạng Nguyễn Minh Hoàng đã thức dậy,, nếu như buổi tối anh không tập thể dục trong phòng tập thì sáng anh sẽ dùng một tiếng thời gian để chạy bộ, từ năm giờ anh sẽ chạy đến sáu giờ rồi thay đồ lên xe đến công ty. Bác tài xế mỗi ngày đều đúng sáu giờ sẽ chạy đến nơi. 
Vẫn như mỗi ngày anh vừa đi xuống nhà liền nhìn xung quanh xem có cậu không, nhưng hôm này bên dưới nhà khách không một bóng người, có lẽ do ngày hôm qua anh nói với cậu sẽ đi dự tiệc nên cái người tính từng chút về giờ giấc để ngủ này không thể không ngủ sớm, có lẽ cậu đã nghĩ con người phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-sao-ngai-khong-lam-theo-hop-dong/2950947/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.