- Tạ sư huynh, bên đệ có một ít Tuyết Linh quả, chút nữa sẽ làm chè cho huynh.
Thẩm Vân Tiêu cao hứng bước vào phòng được mấy đệ tử ở Hạo U Cốc sắp xếp.
Bên trong không quá xa xỉ nhưng mùi thảo dược lại làm người ta rất dễ chịu, thư thái.
Tạ Quân Lẫm nghe Thẩm Vân Tiêu không nói gì, hắn đang không biết lấy lí do gì về việc trí nhớ của mình đã quay trở lại nữa.
Thẩm Vân Tiêu đi đến đâu hắn lại lẽo đẽo theo đến đấy giống như mấy ngày hắn mất trí nhớ sớm đã trở thành thói quen vậy.
- Thơm?
Trên đường đột nhiên xuất hiện mùi hương giống với trên người Thẩm Vân Tiêu, hắn cố gắng tìm kiếm mùi hương ở khắp nơi.
- Tạ sư huynh, huynh tìm gì vậy?
Thẩm Vân Tiêu tò mò nhìn trạng thái của Tạ Quân Lẫm.
- Có mùi của đệ xung quanh đây, rất thơm.
Thẩm Vân Tiêu nghe vậy mới chú ý đến, thì ra là huynh ấy tìm cái này.
Thẩm Vân Tiêu cười kíp cả mắt cầm lấy túi thơm giắt bên hông đưa cho Tạ Quân Lẫm.
- Túi thơm của đệ có mùi giống như mùi đàn hương vậy, nhưng lại có cái gì đó không giống lắm...
Tạ Quân Lẫm đưa lên mũi, mùi thơm nhẹ nhàng quanh quẩn nơi chóp mũi.
- Chính xác là không phải của Đàn Hương mà là của Hoa Ưu Đàm, túi thơm này của đệ cũng là lấy hia từ nơi đó để làm.
Hắn nhìn khuôn mặt cậu, dưới lớp mặt nạ kia không biết gương mặt ấy sẽ nhuốm màu u sầu sao? Hắn không muốn nghĩ tới, muốn diệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-ooc-roi/341255/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.