Cậu cố gắng giãy giụa muốn thoát khỏi khống chế nhưng chỉ nhận được chất giọng kì dị.
- Ngoan.
Thẩm Vân Tiêu nổi hết cả da gà, trong đầu quồng phong loạn vũ mắng chửi cái tên chết tiệt này tám trăm lần.
- Vân Tiêu!
Yến Thu từ lúc về phòng đã thấy có cảm giác chẳng lành, một mạch cùng Tâm Liên chạy đến chỗ Thẩm Vân Tiêu liền thấy cảnh này.
Không đợi hai người kịp phản ứng, nam nhân chiếm tiện nghi của cậu chậc một tiếng rồi biến mất.
Yến Thu hoảng hốt chạy qua, cô thở phào nhẹ nhõm, Thẩm Vân Tiêu vẫn còn thở, ý thực tỉnh táo nhưng có vẻ bị cái gì đó khống chế rồi.
Tâm Liên lúc này cũng không hốt hoảng, cô bình tĩnh lấy trong người một tấm phù, vẽ một cái trận pháp đơn giản, qua một chén trà đã làm xong.
Thẩm Vân Tiêu cũng lấy lại quyền kiểm soát toàn bộ cơ thể.
- Cái tên tóc đỏ vừa nãy tuyệt không đơn giản, nếu không phải hắn tự nguyện bỏ đi thì dù chúng ta có hợp sức lại cũng không đánh lại được hắn.
Yến Thu lẩm bẩm trong miệng, một câu đơn giản nhưng làm sắc mặt Thẩm Vân Tiêu khẽ biến.
- Yến Thu tỷ, có phải tên đó đeo một chiếc mặt nạ màu vàng chỉ che nửa khuôn mặt không?
- Đúng vậy.
Cô trả lời Thẩm Vân Tiêu, không nghĩ tới sắc mặt của cậu càng lúc càng biến đổi, toàn khuôn mặt tuyệt sắc giờ đầy sát khí, không khí trong phòng càng lúc càng lạnh lẽo khiến người ta phát run.
Ba người nhanh chóng xâm nhập vào trung tâm Lý phủ, ườn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-ooc-roi/341245/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.