Khung Chỉ ngồi trên giường im lặng nhìn người trước mặt mà thở dài.
- Cậu vẫn còn muốn trả thù sao?
Thẩm Vân Tiêu im lặng xem như ngầm đồng ý với câu hỏi của hắn.
- Nhưng...
Khung Chỉ còn muốn nói gì đó nhưng bị Thẩm Vân Tiêu ngăn lại.
- Đã sớm không thể quay đầu, cũng không cần phải níu kéo.
- Không lâu nữa sẽ phải diễn ra trận chiến, thay vì chờ đợi vẫn nên chủ động đối đầu sẽ có nhiều cơ hội xoay chuyển hơn.
Một buổi họp được mở ra, toàn bộ lực lượng đều nằm trong tình thế căng thẳng chuẩn bị lần nữa tiến vào trận địa Hắc Vực.
Tạ Quân Lẫm ngồi ở thạch đá kiên nhẫn vận khí, luồng linh khí mạnh mẽ nhập vào cơ thể như muốn xé rách lục phủ ngũ tạng ra ngay lập tức.
Sức lực như bị vắt kiệt, chỉ còn ý chí chống đỡ lại toàn bộ mọi thứ.
- Đau sao, vậy thì không cần tiếp tục nữa , ta sẽ giúp ngươi phần còn lại.
- Đồ tạp chủng, ngươi vốn nên chết đi, không ai quan tâm đến ngươi đâu.
- Dơ bẩn thật.
- Tạ sư huynh, tại sao ngươi lại làm vậy.
- Tạ sư huynh, ngươi thật kinh tởm.
- Giao thân thể cho ta đi.
Một loạt giọng nói hiện hữu trong tâm trí hắn như những đòn nhược điểm chí mạng, toàn bộ đều là giọng của đệ ấy.
Hắn nhìn thấy Thẩm Vân Tiêu cả người bê bết máu, từng bước loạng choạng bước về phía hắn, trách hắn tại sao lại nhẫn tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-ooc-roi/2995757/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.