Đấu trường đài tổ chức vào đầu tháng 6 nên còn tận hai tháng nữa mới bắt đầu.
Dưới tọa của Lăng Thủy trưởng lão cũng chỉ có hai người cậu và Tạ sư huynh nên hai người cũng không vội.
Vừa để rèn luyện, vừa để tích lũy thêm kinh nghiệm, trưởng giáo thay Lăng Thủy trưởng lão phân phó hai người đi trước rèn luyện.
- Sư đệ, chúng ta chuẩn bị xuất phát thôi.
Thẩm Vân Tiêu nằm vật vã trên giường, nghe thấy người gọi ngoài cửa tưởng là nương, cậu chui tọt vào trong chăn chỉ thò cái đầu xù xù ra khỏi chăn.
- Nướng, cho con thêm năm phút nữa thôi, chỉ năm phút nữa thôi con sẽ dậy mà.
Tiếng đẩy cửa đi vào, Tạ Quân Lẫm nhìn thấy một cục tròn tròn bọc trong chăn chợt muốn bật cười.
- Sư đệ, chúng ta nên đi rồi.
Hắn hơi thấp đầu xuống nhẹ giọng thì thầm với đống lông trắng tuyết xù xù.
Người trong chăn khẽ cử động thò một bàn tay ra quơ loạn trong không trung.
Tạ Quân Lẫm tò mò nắm lấy bàn tay đấy, chưa kịp cảm thán độ mềm mại, mát mẻ đã bị lôi thẳng vào trong đống chăn.
Mùi thơm nhẹ như mùi đàn hương nhưng lại không phải đàn hương truyền khắp khoang mũi làm thân thể hắn cứng đờ lại.
Bàn tay man mát ôm chặt lấy eo hắn, giữa hai chân có thứ gì đó chen vào càng làm hắn cứng đơ cả người không dám nhúc nhích.
Cái đầu bông xù màu trắng tuyết cọ cọ vào cổ hắn ngứa ngáy đến khó chịu, cảm giác khô nóng trong cơ thể làm hắn không biết đặt tay đâu cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-ooc-roi/277972/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.