Đêm nay Nam Ngôn ngủ không ngon.
Lần này kinh nguyệt của cô ra rất nhiều, còn có từng cơn đau bụng co thắt. Nam Ngôn ban đầu cũng không quá để tâm, cô nghĩ chỉ cần ngủ một giấc là ổn rồi, nhưng cô không ngờ bụng càng ngày càng đau, người chưa bao giờ đau bụng kinh như cô không thể nào chịu nỗi.
Cô trằn trọc cả đêm, đang ngủ thì bị đau tỉnh, tỉnh rồi lại mơ mơ màng màng ngủ tiếp, suốt đêm cô ngủ không quá ba tiếng đồng hồ.1
Trời gần sáng Nam Ngôn mới thiếp đi được một chút, không lâu sau cô bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
"Chị Ngôn Ngôn, em xin lỗi. Tối hôm qua, em và Tiểu Phục uống nhiều quá, em tỉnh dậy mới phát hiện thẻ phòng còn ở trên người em...." Đầu dây bên kia là giọng nói đầy vẻ khẩn trương của Điềm Điềm, "Giờ em về rồi đây, chị Ngôn Ngôn, chị dậy chưa ạ?"
Giọng nói của Nam Ngôn cực kì khô khốc: "Tạm thời bỏ chuyện khác sang một bên, em đi mua thuốc giảm đau giúp chị với."
Điềm Điềm lập tức đoán được tình huống của Nam Ngôn: "Vâng ạ! Đảm bảo hoàn thành đúng nhiệm vụ được giao!"
Nam Ngôn lại rụt tay vào chăn bông, vừa nhắm mắt được 10 phút, cửa phòng của cô vang lên tiếng gõ cửa.
"Ngôn Ngôn! Anh vào được không em?"
Nam Ngôn nghe thấy tiếng của Thẩm Quân Cố, cô hữu khí vô lực trả lời: "Em còn chưa dậy."
"Anh biết."
Chốt cửa bị vặn mở, Thẩm Quân Cố một tay mở cửa một tay nhấn nút bật đèn đầu giường của Nam Ngôn, anh cầm một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-nay-toi-khong-can/1696941/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.