Nam Ngôn nói với Trịnh Thiến La rằng bạn cô đang tới đây nên không cần quá lo lắng.
Trịnh Thiến La tin tưởng Nam Ngôn, trước tiên cô gọi điện cho người đại diện của Tô Tà đến đón người, sau đó hai người đỡ La Nhân Giác đang say xỉn không biết trời trăng mây đất gì chờ người tới đón.
Khoảng hai mươi phút sau, Thẩm Quân Cố đến nhà hàng.
Đêm hè nóng nực vẫn còn không khí oi bức, anh mặc áo thun màu đen ngắn tay, đầu đội mũ lưỡi trai, trên mặt đeo khẩu trang hình heo Peppa. Khi anh vừa mở cửa bước vào phòng riêng, Trịnh Thiến La nhất thời không nhận ra anh là ai.
"Ngôn Ngôn, bạn trai của em à?"
Trịnh Thiến La đẩy vai Nam Ngôn.
Nam Ngôn nhanh chóng phủ nhận: "Không, không phải đâu, em không có."
Thẩm Quân Cố gật đầu chào Trịnh Thiến La rồi quay sang nói với Nam Ngôn: "Em ra mở cửa xe trước đi, để tôi dìu anh ta ra ngoài."
Nam Ngôn nghe vậy liền nhận lấy chìa khoá xe, Thẩm Quân Cố rất dễ dàng nâng La Nhân Giác dậy - người mà hai cô gái các cô làm cách nào cũng không chịu động đậy, Thẩm Quân Cố giữ chặt phần dưới hai cánh tay của anh ta.
La Nhân Giác ngủ như lợn chết, không có một chút phản ứng nào.
Nam Ngôn cầm chìa khoá xe trên tay, cô chưa kịp tới để hỗ trợ thì Trịnh Thiến La đã tự giác chạy đến đỡ một bên của La Nhân Giác.
Ba người đi bằng cửa sau đến bãi đổ xe.
Thẩm Quân Cố đặt La Nhân Giác nằm ở ghế sau, Trịnh Thiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-nay-toi-khong-can/1696925/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.