Edit: An Nhiên | Beta: Khả Duyên
Tề Oánh kích động đến mức muốn ôm cả người Nam Ngôn bế lên.
"Nam Ngôn, cô thật ra là ngư yêu có phải hay không? Bác lao công cứu cô, sau đó liền trúng được năm mươi vạn! Năm mươi vạn luôn đó!"
Nam Ngôn nhớ đến lúc trước khi cô bị nhốt, là bác lao công kia đã tới mở cửa cho cô.
Lại có thể trùng hợp như vậy?
Đạo diễn vỗ đùi, tấm tắc nói: "Thế mà còn có loại chuyện này?! Đúng là nhặt được một bảo bối!!"
Theo như Weibo của con gái bác lao công, chuyện lúc trước Chu Hiểu Đào khoá trái cửa nhốt Nam Ngôn trong đoàn phim cũng bị lộ ra ngoài.
Có không ít cư dân mạng đã đăng bài mắng chửi Chu Hiểu Đào.
Thẩm Quân Cố cũng có mặt ở đây, chỉ là sự chú ý của anh bất đồng với cái mà mọi người đang chú ý.
Anh nhíu mày: "Em bị người ta khóa trái cửa nhốt lại trong bao lâu?"
Nam Ngôn nghĩ nghĩ: "Bị nhốt hơn một tiếng đồng hồ đi, may mà có bác ấy đến."
Thẩm Quân Cố có chút đăm chiêu.
Ngày đó thời điểm xe của anh đi ngang qua phim trường của đoàn phim bị Nam Ngôn đến ngăn lại, chính là lúc cô vừa mới thoát ra sau khi bị người ta nhốt lại?
Thẩm Quân Cố nhớ lại biểu cảm của Nam Ngôn vào ngày hôm đó.
Trí nhớ của anh rất tốt, anh mơ hồ còn nhớ rõ lúc ấy vẻ mặt của Nam Ngôn rất thờ ơ, từ lúc ngăn xe lại cho đến khi rời khỏi, cô đối với những người phía sau lưng, đặc biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-nay-toi-khong-can/167088/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.