Sau khi từ biệt thự Thẩm gia đi ra, Nam Ngôn cùng Thẩm Quân Cố bốn mắt nhìn nhau, đáy mắt cả hai đều mang theo sự đề phòng rõ rệt.
Nam Ngôn cho đến bây giờ vẫn không thể tin nổi, Thẩm Quân Cố cư nhiên đã đáp ứng rồi?
Sinh một đứa trẻ? Ai sinh? Ai cùng với ai sinh đây hả?
Nam Ngôn cảm thấy Thẩm Quân Cố chắc là đầu óc đã bị chập mạch rồi.
Thẩm Quân Cố có còn nhớ rằng anh đã ký một bản hiệp nghị hợp tác với Nam Ngôn trước khi kết hôn hay không?
Đôi vợ chồng trên danh nghĩa này đều nhanh chóng dời tầm mắt sang nơi khác, không một ai lên tiếng nói chuyện, cả hai tách nhau ra, đi về xe của bản thân, lái xe rời đi theo hai hướng trái ngược nhau.
Lần này xong đời rồi.
Cô đến đây vốn dĩ là muốn nói đến chuyện ly hôn, thế nhưng thật không ngờ đầu óc của Thẩm Quân Cố đột nhiên hỏng rồi, làm lỡ mất cơ hội tốt nhất để cô bàn về chuyện ly hôn này. Hiện tại, nếu cô quay về nói với Thẩm Thiêm Chính rằng sẽ không có đứa nhỏ nào cả, đã vậy, bọn họ còn sắp sửa ly hôn, cô không dám nghĩ tới sẽ nháo ra cái sự tình gì nữa.
Đau cả đầu.
Nam Ngôn không thích phiền toái, tốt nhất là đơn giản hoá mọi chuyện đến mức nhỏ nhất, có thể giải quyết thì cô sẽ ngay lập tức giải quyết, còn nếu giải quyết không được.....
Cũng không phải là chuyện của cô.
Nam Ngôn đánh tay lái, thở ra một hơi.
Người nào đáp ứng thì tự đi mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-nay-toi-khong-can/167084/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.