Sở Thanh cứng người, ngẩn ngơ ngẩng đầu. Từ ngực Sở Sương Trì chậm rãi ngưng tụ lại thành một vầng sáng màu trắng, dần dần nổi lên, cơ hồ hiện ra một bóng người trong suốt.
Sở Thanh không chớp mắt mà nhìn bóng người, trong lòng dâng lên hy vọng cùng niềm vui mừng điên cuồng.
Nữ tử gương mặt tú mỹ ôn hòa hiện ra, xa xa mà nhìn về phía Sở Ngư, khóe miệng nhàn nhạt ý cười: "Ngư nhi, cuối cùng con cũng về rồi, làm ta lo lắng gần chết."
Sở Ngư cũng ngơ ngẩn, theo bản năng cúi đầu về phía nàng.
Đây là mẫu thân của nguyên chủ và Sở Thanh, phu nhân của Sở Sương Trì.
Nguyên Anh mất đi, hẳn là thần hồn phải câu diệt mới đúng. Sở phu nhân như thế nào giống Thẩm Niệm vẫn còn giữ lại được thần hồn?
Suy nghĩ một lúc lâu, trong đầu hắn bỗng nhiên vang lên lời nói vừa rồi của Sở Sương Trì——
"Nàng ở trong lòng ta."
Nguyên bản Sở Ngư còn tưởng rằng ý của Sở Sương Trì là Sở phu nhân mãi sống trong lòng hắn. Hiện giờ nghĩ đến, hẳn là Sở Sương Trì sử một phương pháp không biết tên, bảo vệ thần hồn của Sở phu nhân, đem thần hồn nàng ôn dưỡng ở trong cơ thể, vẫn luôn bảo hộ nàng.
Sở Thanh lúc này lại là không thể nghĩ được nhiều như vậy, hai tròng mắt đỏ bừng, quỳ trên mặt đất, đầu vùi vào hai tay. Vui mừng như điên vừa rồi nháy mặt lạnh đi khi hắn nhìn đến thi thể của Sở Sương Trì.
Hắn đã giết phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-moi-ngay-deu-muon-cong-luoc-ta/3458138/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.