Chương trước
Chương sau
Nguyệt Sương nhìn động tác của mọi người vẻ mặt có hơi lúng túng

Chúng ta ăn đi!

Nguyệt Sương chuyển chủ đề

Lý Ngọc Trân thở dài cầm thịt xiên lên bắt đầu nướng vẻ mặt như đang suy nghĩ gì đó

Tô Huyên đang cầm điện thoại đang muốn gọi cho bác sĩ tâm lý thì bị Nguyệt Sương kéo lại

Nguyệt Sương kéo tay Tô Huyên đang định gọi cho bác sĩ tâm lý vẻ mặt buồn bực

Không cần gọi cho bác sĩ tâm lý tớ không sao

nói xong cô ngồi xuống cầm xiên nướng bắt đầu nướng thịt

Nhìn vậy Tô Huyên cũng thở dài ngồi xuống cầm một xiên marshmallow cũng bắt đầu nướng

Tô Huyên vừa nướng marshmallow vừa gợi chủ đề nói với Nguyệt Sương

cậu gặp Tần Mặc lúc nào vậy,sao cậu lại thích cô ấy?

Văn Dương cũng phụ hoa vẻ mặt đầy tò mò

Đúng vậy,sao cậu lại thích cô ấy?

Nguyệt Sương đang nướng thịt quay đầu lên,ánh mắt như đang hồi tưởng về ngày gặp Tần Mặc trên miệng là ý cười

Tớ gặp Tần Mặc ở công viên giải trí lúc ấy à... ừ tớ gặp cô ấy

Nguyệt Sương đang nói một nửa thì không nói nữa cô thầm nghĩ



nếu cô nói là cô gặp Tần Mặc lúc Tần Mặc đang ở cạnh Kỳ Phong thì họ sẽ nghĩ cô vì yêu sinh hận mà quay sang quyến rũ người Kỳ Phong thích mất aizz thật là ...

Nguyệt Sương nghĩ xong quay lên nói tiếp

Còn vì sao tớ lại thích Tần Mặc...có thể là thấy sắc nổi lòng tham đi?

Nói xong Nguyệt Sương cũng phải bật cười vì lời nói của mình

Câu này là lời nói thật lòng của cô,cô quả đúng thật là thấy sắc nổi lòng tham

Nghe lời nói này của Nguyệt Sương, Lý Ngọc Trân đang buồn rầu nướng thịt cũng rơi xiên thịt nướng ôm lấy miệng bật cười

Tô Huyên ôm bụng tay đấm thùm thụp xuống đất bật cười ha hả

Cao bằng cũng cố nhịn cười đến mức mặt đỏ hết lên

Chỉ có Giang Thành là giả vờ bật cười trong lòng thì không chút gợn sóng

Nhìn mọi người xung quanh đang bật cười haha mặt của Nguyệt Sương không nhịn được mà đỏ lên

Nguyệt Sương tức giận đập chát một cái vào người Lý Ngọc Trân

Cậu cười cái gì!,cậu đang chê cười tớ đúng không?

Lý Ngọc Trân ôm bụng nhịn cười nhìn Nguyệt Sương vẻ mặt nghiêm túc nhìn Nguyệt Sương

không phải, tớ không có chê cười cậu đâu tớ chỉ là chỉ là buồn cười quá mà thôi

Nói xong Lý Ngọc Trân không nhịn được nữa bật cười ngã lăn vào người Giang Thành



Nguyệt Sương tức giận mặt đỏ lên quay người muốn rời đi

Lý Ngọc Trân thấy Nguyệt Sương tức giận quay người rời đi thì vội vàng tóm lấy Nguyệt Sương giọng nói suốt ruột

A cậu đừng đi tớ xin lỗi tớ không phải muốn chê cười cậu đâu

Nguyệt Sương buồn bực quay người

Cậu không chê cười tớ thì cậu cười cái gì?

Nói xong Nguyệt Sương lại quay người rời đi

Lý Ngọc Trân thấy vậy vội túm Nguyệt Sương lại giọng nói tràn đầy xin lỗi

Xin lỗi,xin lỗi mà cậu tha lỗi cho tớ đi tớ không cố ý chê cười cậu đâu

Nguyệt Sương thở dài lại quay người buồn bực ngồi xuống

Cậu phải nướng đồ ăn cho tớ thì tớ mới tha lỗi cho cậu

Lý Ngọc Trân mỉm cười hì hì liên tục gật đầu

Được! được tớ sẽ nướng đồ ăn cho cậu cậu phải tha lỗi cho tớ đấy

Nói xong Lý Ngọc Trân ngồi xuống túm lấy một xiên thịt và một xiên cá

Tô Huyên thấy vậy cũng lấy lòng cười

Tớ cũng nướng đồ ăn cho cậu nha, cậu cũng không được giận tớ đâu đấy

nói xong Tô Huyên đưa cho Nguyệt Sương một xiên marshmallow mình mới nướng đưa cho Nguyệt Sương rồi lại túm lấy hai xiên thịt tiếp tục nướng
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.