Nguyệt Sương bật cười ôm bụng miếng thịt trong miệng cũng rớt ra
Hahahah đây là chuyện cười hay chuyện buồn vậy!
Lý Ngọc Trân mỉm cười tít hết cả mắt vào
Cả hai nha!,thế nào thế nào hay không?
Nguyệt Sương vỗ vỗ ngực suýt bị nghẹn
cười haha
Rất hay, sáng tạo lắm hahha
Tô Huyên nhìn Lý Ngọc Trân chống tay ở hông thở dài
haizz kể chuyện như thế này quả nhiên chỉ có cậu
Nói xong Tô Huyên quay sang phía Nguyệt Sương
Cậu cười cái gì mà cười,đến cậu đó
Nguyệt Sương ho khụ khụ vẻ mặt dần trở nên nghiêm túc
Vừa hay, tớ mới đọc được một truyện ngắn rất là hài, thế nào muốn nghe không?
Lý Ngọc Trân gật đầu liên tục
Cậu mau kể đi
Được thôi nghe xong đảm bảo các cậu sẽ phải cười nghe nè
Nguyệt Sương vẻ mặt nghiêm túc bắt đầu kể
Một cô gái xinh đẹp nọ mắc tật ham ăn. Khó có gánh hàng rong nào đi qua nhà cô mà “thoát” nổi. Cô ăn vặt đến nỗi, lúc nào mở miệng nói cũng có chữ bánh. Chồng cô phải nghe nhiều “bánh” quá, nên cứ hễ ai nhắc tới hàng vặt, quà rong là đùng đùng nổi giận.
Một hôm hai vợ chồng đang ở trong nhà, bỗng mưa như trút nước.
Anh chồng bảo:
Em ra xem trời thế nào?
Cô đến bên cửa sổ nhìn rồi nói:
Anh ơi, mưa to lắm, cọng mưa có sợi dài như bánh canh, sợi ngắn như bánh lọt.
Anh chồng giận quá:
Bảo cô xem mưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-mau-tranh-duong-ta-muon-nu-nhan-cua-nguoi/2942549/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.