Để cho đỡ xấu hổ Nguyệt Sương nhắm mắt lại muốn ngủ một giấc,nhưng mà buổi chiều cô đã ngủ quá nhiều
Cho dù nhắm mắt lại cố gắng ngủ thế nào cũng rất tỉnh táo
Tần Mặc đang lái xe phân thần nhìn Nguyệt Sương thì thấy Nguyệt Sương nhắm mắt lông mi vẫn chớp chớp,cho thấy cô vẫn chưa ngủ
Tần Mặc mỉm cười trêu ghẹo
-không phải bình thường nói rất nhiều sao,sao hôm nay không nói gì?
Nguyệt Sương tựa người vào xe mắt nhắm nghiền vẫn giả vờ ngủ
Tần Mặc mỉm cười
-Thích giả vờ ngủ đến vậy sao?
-Đừng giả vờ nữa,tôi biết cô vẫn thức
Nguyệt Sương mắt vẫn nhắm nghiền không cử động
Mặt Tần Mặc nghiêm lại giọng trở lên nghiêm túc
-Đây là biểu hiện và cách chứng minh của cô với người mình thích sao?
Lông mi Nguyệt Sương chớp chớp,đôi mắt nhắm nghiền từ từ mở ra
Cô ngồi thẳng người dậy, ngồi vô cùng nghiêm túc sau đó bắt đầu than vãn
-không phải là buổi tiệc từ thiện hôm nay mệt quá sao? Em muốn nghỉ ngơi mà
Tần Mặc hừ một tiếng
-Mệt sao?
-Cô mệt cái gì,ăn đến mệt sao hay là ngồi mệt?
Nguyệt Sương vẻ mặt nghiêm túc nói
-xã giao,là xã giao đó
-mệt cực kì luôn đó,em phải trả lời ứng phó quá trời người luôn
Tần Mặc cười nhẹ lập tức vạch trần Nguyệt Sương
-không phải đều là mẹ cô ứng phó trả lời à,tôi có thấy cô ứng phó hay trả lời gì đâu
-Nói dối là không tốt đâu nhé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-mau-tranh-duong-ta-muon-nu-nhan-cua-nguoi/2941662/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.