Nguyệt Sương trèo lên ngựa gỗ quay đầu lại không thấy Tần Mặc trèo lên ngựa vẫn đứng ở đó,cô nhíu mày
-chị không lên hả?
Tần mặc nghe vậy mới mất tự nhiên mà trèo lên ngựa gỗ mím môi không nói gì
Vòng quay ngựa gỗ bắt đầu quay Nguyệt Sương vui vẻ nở nụ cười, cô quay đầu nhìn Tần Mặc mím môi không nói gì mỉm cười
Tần Mặc tay bám ngựa gỗ nhíu mày
-cẩn thận, ngã bây giờ
Nguyệt Sương mỉm cười đắc ý
-không ngã được đâu
Vừa nói dứt câu Nguyệt Sương bỗng lắc lư một cái,cô kinh hô một tiếng vội bám vào ngựa gỗ
Tần Mặc nhướng mày
-đây là không ngã được?
mặt Nguyệt Sương đỏ lên quay đầu không nhìn Tần Mặc nữa
Qua mấy vòng quay ngựa gỗ Nguyệt Sương mới thoả mãn bước xuống,quay đầu nhìn Tần Mặc đang xoa xoa đầu Nguyệt Sương vội chạy tới
-chị làm sao vậy?
Tần Mặc nhíu mày lắc đầu
-không có gì hơi choáng váng mà thôi
Nguyệt Sương nghe vậy vẻ mặt lo lắng ngay lập tức kéo tay Tần Mặc về phía lối ra
-chúng ta đi bệnh viện
Tần Mặc vẫn đứng yên đó kéo tay Nguyệt Sương lại
-không sao, chỉ là hơi choáng váng không cần đi bệnh viện
Nguyệt Sương nhíu mày tiếp tục kéo tay Tần Mặc về hướng lối ra
-tại sao lại không,lỡ làm sao thì sao
Tần Mặc lắc đầu
-không cần
-không sao nữa rồi
Nguyệt Sương quay người nghi vấn hỏi
-thật không?
Tần Mặc gật đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-mau-tranh-duong-ta-muon-nu-nhan-cua-nguoi/2941644/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.