*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Edit: Mị Mê Mều 
Trên đường trở về đại học S, Mạnh Sơ ghé tiệm thuốc 24 giờ mua viên thuốc tránh thai khẩn cấp nuốt vào. 
Một đêm này, anh bắn nhiều lần, thận chí có lần bắn thẳng vào miệng tử cung, cô không muốn đánh cược, cũng không đánh cược nổi. 
Ký túc xá của khoa diễn xuất ban quốc tế và nhà trọ của tiến sĩ nghiên cứu sinh, giáo viên ở một chỗ, hai người một phòng. 
Khi trở về, Triệu Thiển mới dậy, thấy cô thì buồn bực hỏi: "Sơ Sơ, sao trở về rồi? Không phải đã xin giáo viên phụ đạo nghỉ đi Giang Thành sao, sắc mặt kém thế?" 
Mạnh Sơ thật sự không nhớ những lời bịa đặt mình định nói, đành phải nói lung tung: "Tớ bị hạ đường huyết, mới từ bệnh viện về. Nếu xin nghỉ rồi thì khỏi đi học nữa." 
Triệu Thiển cho là thật. 
Mạnh Sơ bị Trần Thù Quan lăn qua lộn lại chơi cả một đêm, giữa hai chân nóng rát đến đau nhức, hơi di chuyển một xíu thì căng đau giống như xé rách, cả người không thoải mái, mê man nằm đến giữa trưa. 
Buổi trưa, Triệu Thiển đặc biệt mang cơm từ nhà ăn về cho cô, khiến Mạnh Sơ cảm động đến nước mắt rưng rưng, ngược lại dọa Triệu Thiển sợ nhảy dựng. 
Sau khi tốt nghiệp, Triệu Thiển chuyển sang làm người đại diện, Mạnh Sơ theo cô ấy gần mười năm, phía sau những giải thưởng của Mạnh Sơ, hầu như không thể thiếu bóng dáng của cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-luon-muon-doc-chet-toi/231966/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.