Edit: Mị Mê Mều 
Trần Thù Quan không để ý đến áo ngủ bị thấm ướt, trực tiếp đưa tay vào trong nước chọc chọc động nhỏ chảy bọt ồ ạt giữa hai chân cô. 
Mắt cô gái đang nhắm chặt lập tức mở ra, sợ sệt giật bắn người giống như nai con bị kinh hãi, nhưng toàn thân cô vô lực, động tác chống cự khiến cả người cô ngã sấp xuống nước, nước tràn qua tai cô, chóp mũi cô, tóc cô và cả cánh hoa sưng đỏ. 
Yết hầu anh lăn lộn, ánh mắt sâu thẳm dừng trên mặt nước. 
Cô vùng vẫy trong nước, giãy giụa hấp hối, thế nhưng cô quá yếu, lại bị anh "làm" lâu như vậy, nên chỉ phí công vô ích, nước cạn cũng có thể vây khốn cô. 
Đột nhiên, Trần Thù Quan không thật sự muốn ngâm cô vào formalin, như vậy sẽ mất đi sự tức giận mãi mãi, dường như không thú vị bằng cô. 
Ít nhất, bây giờ anh không muốn. 
Anh hoàn toàn chìm đắm trong bầu không khí này không thể tự kiềm chế. Cuối cùng, khi cô dần dần bất động, anh mới kéo cô ra ngoài. 
Anh nhìn cô thở dốc, tham lam mà hít lấy từng ngụm không khí một cách tuyệt vọng. 
Thật là một cô bé đáng thương. 
Dục vọng căng cứng đội dưới áo tắm chậm rãi ngẩng đầu lên. 
Cảm giác mất khống chế liên tiếp khiến anh cảm thấy khó chịu, nhưng lại cảm thấy hơi mới mẻ, trừ những ống nghiệm thuốc thử đa dạng phức tạp kia, đã rất lâu rồi anh mới gặp được một thứ kích thích hứng thú của mình. 
*Truyện được đăng trên Wattpad của kittenctump* 
Trần Thù Quan 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-luon-muon-doc-chet-toi/231963/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.