Tiền thân của ngôi biệt thự hai tầng nhà họ Trần là tòa nhà kiểu Trung có lịch sử trăm năm, sau khi được xây dựng lại thì trở thành dáng vẻ bây giờ. Bởi vì vẫn giữ lại cấu trúc gỗ chủ thể của nó nên tính cách âm của tòa nhà cũng không tốt lắm. 
Cảnh vệ và dì quét dọn, nấu cơm của nhà họ Trần đều ở trong phòng cạnh biệt thự. Hằng ngày, lầu một để tiếp khách, lầu hai theo thứ tự là phòng của vợ chồng Trần Giác và Trần Thù Quan. 
Lúc Trần Giác và Trịnh Dĩnh về nhà không tính là quá muộn, trong biệt thự trống rỗng, trong phòng khách thì lại sáng. 
Ông bà đều cho rằng Trần Thù Quan đã đi rồi, đặt đồ xuống đang định lên lầu. Nhưng vừa mới bước lên bậc thang thì đã nghe tiếng nức nở nhỏ mà dài của con gái từ nơi nào đó ở lầu hai truyền đến, trong âm nũng nịu trộn lẫn tiếng rên rỉ ngắt quãng và giọng khàn khàn thi thoảng phát ra của người đàn ông. 
Trong phòng rơi vào yên tĩnh và trống trải, âm thanh dâm dục khe khẽ khiến người ta đỏ mặt tới mang tai. 
Hoang dâm mà phóng túng. 
Không phải ai cũng có hứng thú nghe góc tường của con trai mình, Trịnh Dĩnh thoáng chốc đỏ bừng mặt, nghiêng đầu qua chỗ khác, kéo Trần Giác vội vã lên lầu. 
Lúc đi qua trước bọn nhỏ, họ chợt nghe thấy một tiếng xin tha giận dữ: "Trần Thù Quan!" 
Tiếng không lớn nhưng cũng đủ dọa hai người ngoài cửa cứng đờ cùng một lúc. 
Trong phòng ngủ của Trần Thù Quan. 
Hơi thở trụy lạc chưa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-luon-muon-doc-chet-toi/1016300/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.