Edit: Mị Mê Mều 
Nhưng cô gái vẫn chưa cảm thấy đủ, sự tuyệt vọng, phẫn nộ và oán hận trên gương mặt gần như không hề che giấu. Cô gằn từng chữ: "Trần, Thù, Quan, tôi với anh không thù không oán, tại sao anh lại muốn hại tôi?!" 
Nét mặt như có thù oán sâu nặng hoàn toàn không giống giả vờ, đây đã là lần thứ hai cô thất thố trước mặt anh đến vậy. 
Giọng nói nghe vô cùng chói tai, đặc biệt là khi cô nghiến răng nghiến lợi gọi tên anh thật khiến lòng người trở nên khó chịu, anh gần như không khống chế được muốn che kín miệng cô lại. 
"Em mơ thấy ác mộng, ngủ đi." Cuối cùng, anh mím môi nói một câu. 
Cô gái lại đỏ cả vành mắt, cứ run rẩy mãi không ngừng, nóng nảy, bất an chồng chất: "Không phải là mơ, không phải là mơ... Anh muốn hại tôi... muốn hại tôi! 
Đáy mắt Trần Thù Quan càng thêm u ám, ẩn giấu hơi thở nguy hiểm. Anh không bỏ sót một chút biểu cảm nào của cô, trên mặt bình tĩnh dụ dỗ: "Sao tôi lại hại em chứ, không phải em đang khỏe mạnh sao?" 
Lông mi Mạnh Sơ rung động, nước mắt rơi từng giọt lớn. Cô lắc đầu lẩm bẩm: "... Anh muốn hại tôi, anh tiêm vi khuẩn Listeria vào tôi, anh muốn phế bỏ chân tôi. Trần Thù Quan, anh buông tha cho tôi đi được không…? Xin anh buông tha cho tôi đi, tôi không trêu chọc anh nữa, tôi không muốn chết." 
Lần này đến lượt Trần Thù Quan kinh ngạc, lời của cô rơi vào tai người đàn ông, có thể nói là từng chữ xuyên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-luon-muon-doc-chet-toi/1016270/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.