---------------------
"Vậy được rồi, anh sẽ ra ngoài cửa chờ, nếu em có gặp nguy hiểm gì cứ gọi anh, anh sẽ vọt vào bảo vệ em!"
Đường Nại cảnh giác nhìn Lệ Mạc Khiêm, giống như là sợ anh gặp sắc nảy lòng tham.
Tơ Hồng sắp bị ký chủ ngốc của mình làm phát khóc rồi.
[ Nại Nại, nếu nam chính thật sự cho nữ chính cái gì đó, chúng ta nên vui mừng chứ không phải phá rối, huống chi cơ thể nhỏ của cậu, chỉ sợ đá cửa cũng không mở được. ]
Đường Nại nhíu mày tự hỏi, cảm thấy nó nói rất hợp lý.
Đang chuẩn bị đóng cửa đi ra ngoài, Lệ Mạc Khiêm bỗng dưng xẹt qua một tia dị sắc.
"Đường thiếu muốn nghe cũng không phải không được, miễn cho em không an tâm."
An Mặc Thất không tin nổi mở lớn hai mắt, đáy mắt hiện lên một tầng sương mù mờ mịt, răng khẽ cắn cánh môi phấn nộn.
Loại chuyện này... Sao lại có thể để người thứ ba nghe được?
"Không được, tôi đi ra ngoài chờ." Đường Nại chú ý đến biểu cảm của cô, quan tâm đóng cửa.
Ánh mắt Lệ Mạc Khiêm lập tức trầm xuống.
"Lệ tiên sinh?" An Mặc Thất cẩn thận gọi, "Ngài đồng ý giao dịch với tôi sao?"
Giao dịch? Bằng cô cũng xứng!
Lệ Mạc Khiêm trong lòng lạnh lùng a một tiếng, lông mày nhiễm sự lạnh lẽo nhàn nhạt: "An tiểu thư nếu có nhu cầu cần tiền, hoàn toàn có thể đến hội sở (*),dù sao ở đó cô cũng không cần bán thân?"
(*) Hội sở: Hội sở là nơi mà khách hàng có thể thực hiện mọi giao dịch, nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-luon-doi-voi-toi-muu-do-gay-roi/948152/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.