---------------------
Đường Nại nghiêm mặt, một bên vội vã chạy lại một bên cởϊ áσ khoác, khoác lên người An Mặc Thất.
"Tiền bối?" Cô gái kéo quần áo trên người, ngạc nhiên ngẩng đầu, cảm giác giống như đang nằm mơ, hô hấp không tự chủ được trở nên buông lỏng.
Đường Nại thân thiện cười với cô, lúc nhìn về phía các cô gái, lập tức tươi cười biến mất không còn chút tăm hơi.
"Sao các cô lại bắt nạt người khác?"
"Tiền bối Đường, anh đừng bị con bạch liên hoa này lừa gạt, cô ta chỉ giả vờ đáng thương mà thôi!"
Ôn Nghệ Văn tức muốn hộc máu trừng mắt nhìn An Mặc Thất.
Khi vẫn còn ở trong trường, bộ dạng An Mặc Thất lúc nào cũng giả yếu đuối đáng thương, quyến rũ bạn trai lúc đó của cô ta mất hồn mất vía.
"Nhưng mà nhưng mà, tụi em vừa rồi còn nhìn thấy cô ta câu dẫn Lệ tổng, tiền bối anh trăm triệu đừng để bị lừa, cô ta không có thư mời, đáng lẽ đã bị đuổi ra ngoài rồi!"
Đường Nại dịch đến trước người An Mặc Thất, chặn tầm mắt khinh thường của những người đó.
Thế giới trước cậu chính là bạch liên hoa, nào có giả vờ đáng thương.
Những người này rõ ràng là đang bôi nhọ An Mặc Thất!
"Là tôi mang em ấy vào." Đường Nại dựa theo lời kịch Tơ Hồng đưa, mặt đỏ tai hồng nói dối.
"Sao có thể!"
Ánh mắt mấy cô gái nhìn An Mặc Thất gần như muốn đem cô ăn tươi nuốt sống.
Đường Nại không để ý đến các cô, dịu dàng nói: "An tiểu thư, tôi dẫn em đi thay quần áo."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-luon-doi-voi-toi-muu-do-gay-roi/948150/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.