Ánh trăng thanh tịnh và đẹp đẽ rọi vào cửa sổ của điện đệ tử trên đỉnh Tông Chủ.
Trong phòng thoang thoảng mùi hương u nhã tĩnh mịch, song, lại mát lạnh.
Thiếu nữ trên giường yên tĩnh nhắm mắt lại, dựa vào vai ma đang lười nhác dựa vào cạnh giường xoay ống sáo, ngủ say sưa.
Trên môi nàng còn vương chút màu đỏ vàng.
Phong Nghiệp không cảm thấy buồn ngủ, hắn hơi nghiêng đầu, cụp mắt xuống, lười biếng nhìn gương mặt của thiếu nữ đang ngủ say nửa dựa vào lòng hắn.
Hàng mày lá liễu thanh mảnh, lộ ra vài phần đơn thuần yếu ớt, đôi mắt khép lại, lông mi mảnh như tơ, khóe mắt hơi nhếch lên một chút, tựa như mắt của một tiểu hồ ly.
Sống mũi cao thẳng, đầu mũi nho nhỏ, xinh đẹp như đôi môi đang mím ở bên dưới.
Thảo nào kiếp trước lại là tiểu lưu ly yêu.
Nếu khi tỉnh lại có vài phần sắc thái trông bên nọ ngó bên kia, đó hẳn là một gương mặt mỹ nhân rất hấp dẫn.
Đáng tiếc, bình thường, nàng hoặc là cố chấp, hoặc là căng thẳng, hầu như chưa bao giờ chịu nhượng bộ, chứ đừng nói chi đến việc bảo nàng đi trêu chọc quyến rũ ai đó.
… Một tiểu yêu vô hại như vậy, bọn họ phải ép nàng đến mức nào mới khiến nàng tự sát chuyển thế? Ý cười cực nhạt rút dần khỏi đáy mắt của ma.
Nghĩ tới giấc mơ mà hắn vừa bị kéo vào cách đây không lâu, những gì chứng kiến những gì nghe thấy vẫn còn ở trước mắt bên tai, ống sáo ngọc trong tay của ma khẽ run lên, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-luon-co-the-nghe-duoc-ta-noi-chuyen/3998667/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.