Đỉnh Tông Chủ, Tinh Đài.
Thiếu nữ đeo kiếm mặc y phục màu xanh, đứng trên tảng đá vỡ vụn bên Tinh Đài, trước mặt là vách núi vạn trượng cao vút tận mây trời.
Gió thổi tung vạt áo của nàng, tung bay phấp phới, nhưng thân ảnh phong phanh dưới thanh y lại không hề nhúc nhích, tựa như một thanh kiếm có lưỡi kiếm sắc bén cắm vào đá vụn, long trời lở đất cũng không ngã xuống.
Trên thềm đá bên cạnh nàng, Yến Thu Bạch đứng ở bậc thang đá kế tiếp.
“Thời Ly sư muội.” Đại sư huynh của Huyền Môn vẫn luôn là dáng vẻ thanh niên văn sĩ ôn hòa dịu dàng, lúc này trong tay đang cầm quạt xếp, vẻ mặt hiếm khi lộ ra thần sắc băng sương.
Giọng của hắn hơi trầm xuống: “Cần gì phải như thế?”
“......”
Bóng dáng ngay cả gió cũng không thể lay động, dường như hơi run lên khi giọng nói của Yến Thu Bạch cất lên.
Đuôi mắt của thiếu nữ rủ xuống, cúi đầu gọi: “Sư huynh.”
Mi tâm của Yến Thu Bạch bắt đầu khẽ nhăn lại.
Thuở nhỏ, Thời Ly đã là thiên chi kiêu nữ của Thời gia, đồng thời là Tử Thần tiên tử của thiên hạ, thứ nàng nhận được chính là sự công nhận, khen ngợi, ngưỡng mộ, sùng kính của người đời, từ Thời gia đến Huyền Môn, người người đều vì danh hiệu “Tử Thần tiên tử” mà ủng hộ và che chở cho nàng, vì lẽ đó đã dưỡng ra tính cách lương thiện nhưng thanh cao kiêu ngạo của nàng.
Có lẽ đây là lần đầu tiên kể từ khi hai người quen biết nhau, hắn nghe được vài phần uất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-luon-co-the-nghe-duoc-ta-noi-chuyen/3998610/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.