Đỗ Tư Tư đứng ở trước mặt Đồng Tư Thanh, trong một giây biến thân thành cô gái đáng thương khóc hu hu, đáng tiếc là Đồng Tư Thanh người ta căn bản chướng mắt ả.
Tịch Tu vui đến điên rồi lẩm nhẩm khẽ hát, đôi tay cắm túi đi về phía trước, nhìn rất thích ý.
Cậu nhìn Đồng Tư Thanh bên cạnh giống như mình đều mặc đồng phục học sinh áo sơ mi trắng, anh thắt nút đến tận nút trên cùng, kèm với khung mắt kính vàng đó làm cho hơi thở cấm dục phả vào mặt cậu.
Đẹp trai tới mức làm cho người ta không thể khép chân lại nổi, hèn gì Đỗ Tư Tư lại để ý anh, và anh cũng trở thành tồn tại xuất sắc hơn gấp mấy lần so với Nam Cung Ngạo mà vẫn sống thoải mái như cũ.
Đâu giống như cậu, chết cũng không có chỗ để khiếu nại nữa là.
Nghĩ đến đây, Tịch Tu nhịn không được hừ hừ.
Đồng Tư Thanh nghe được tiếng hừ khẽ liền nghiêng đầu nhìn Tịch Tu, thiếu niên mặt mày như họa còn mang theo chút mũm mĩm của trẻ con, lúc phồng má lên làm cho người ta nhịn không được muốn nhéo nhéo một cái để xem thử có đúng là mềm mại như trong tưởng tượng hay không.
Trong văn phòng, ánh mắt lớp trưởng rất nghiêm túc, trước sau gọi điện thoại cho phụ huynh của Đỗ Tư Tư, Tịch Tu, còn có Đồng Tư Thanh. Còn Nam Cung Ngạo à, dĩ nhiên là để cho chủ nhiệm lớp của bọn họ tự gọi điện rồi.
Nam Cung Ngạo cà lơ phất phơ đứng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-lai-lai-lai-lai-chet-nua-roi/2844732/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.