Tiêu Khả muốn nôn, buồn nôn đến mức khổ sở khi nhìn thấy thứ này. Khi đang che miệng nghiêng đầu, bỗng trên lưng có một móng vuốt duỗi tới, chậm rãi vỗ lưng cho cô. Cô quay đầu lại nhìn, tên quỷ háo sắc chuyên gia ngả ngớn này thế mà còn biết chăm sóc người khác.
A Bạch yên lặng vỗ, yên lặng…… A, lưng em gái thật mềm, mới vỗ cách một tầng vải mà thôi thế mà so với sờ tay nhỏ của diễm quỷ còn thích hơn nhiều.
Cùng một thế giới nhưng suy nghĩ hoàn toàn khác nhau……
Vì oán khí của Lý Châu càng ngày càng lớn nên nhiệt độ trong phòng cũng càng ngày càng lạnh.
Tiêu Khả nhịn không được bèn xoa tay sưởi ấm: “Cô im lặng tìm kiếm lâu như vậy, sao hôm nay bỗng nhiên…… Nhất định có nguyên nhân gì đó đúng không?”
Nếu không định cưỡng ép thu vào trong hồ lô để tinh lọc, vậy thử tìm cách khác để cởi bỏ khúc mắc của nữ quỷ vậy, như thế mới có thể siêu độ được.
Lý Châu vẫn quỳ trên mặt đất, giống như đã hóa thành đá điêu khắc. Nghe thấy lời này mới mở miệng nói: “Sau khi chọc mù mắt, đúng lúc gặp đội quân đang hỗn chiến trên đường chạy trốn, tôi tranh thủ lúc hỗn loạn chạy đi nơi khác…”
Tiêu Khả đã đoán được kết quả, một người không nhìn thấy được rơi vào thời chiến loạn, căn bản…… chẳng thể sống nổi.
“Tôi không thể đối mặt với cha mình được nữa, cũng không biết nên đối mặt như thế nào. Tôi chạy thoát dưới sự bảo vệ của bọn họ, tôi chỉ nghĩ đến tự giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-la-quy/484135/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.