Trên đường đi làm, Nguyễn Vân Sênh luôn vô thức liếc nhìn Túy Ngọc. Anh bay lơ lửng bên cạnh cô với vẻ mặt bình tĩnh chưa từng thay đổi, thỉnh thoảng những người qua đường sẽ đi xuyên qua cơ thể anh.
Chương 03
Túy Ngọc lặng lẽ đi theo cô, xưa nay anh không bao giờ hỏi cô định làm gì, nhưng bất cứ khi nào Nguyễn Vân Sênh quay đầu lại đều có thể nhìn thấy anh. Trong dòng người đông đúc, thỉnh thoảng sẽ có người đi xuyên cơ thể anh, khiến cả người anh mờ dần.“Chậu hoa.” Anh đột nhiên nói.
Beta: Trỏ, Maria
Beta: Trỏ, MariaNguyễn Vân Sênh dừng lại theo bản năng, cô vừa tỏ vẻ nghi ngờ đã nghe thấy “choang” một tiếng, chậu hoa rơi ngay trước mặt cô, chỉ cách cô một bước chân. Nếu như vừa rồi cô không dừng lại, vậy thì chậu hoa này chắc chắn sẽ rơi vào đầu cô. Nguyễn Vân Sênh nghĩ đến đây, cảm thấy chân mình như nhũn ra.
Khi cô đi làm, anh sẽ đứng ở dưới chậu cây bên cạnh cô, ngay cả khi đi vệ sinh ở chỗ công cộng anh cũng đi theo cô. Lần đầu tiên anh còn đi theo cô vào hẳn trong phòng vệ sinh, Nguyễn Vân Sênh bất đắc dĩ thương lượng với anh, lúc này anh mới gật đầu, đi ra ngoài nhà vệ sinh chờ.Thật ra người đàn ông có vẻ ngoài lạnh lùng này có hơi ngại ngùng.Mới sáng nay, trước khi cô đi ra ngoài, Túy Ngọc đột nhiên nói với cô là ấn đường của cô có màu đen, khoảng thời gian này sẽ không bình yên, còn có thể gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Túy Ngọc lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-la-quy-ngoc/932796/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.