Thời gian trôi đi từng chút một, hương vị Tết nơi thôn quê ngày càng đến gần, người đến người đi ai cũng mang nụ cười tươi tắn, vui sướng trên mặt.
Năm mới giết heo, phân lương thực, tổng kết công điểm. Những việc quan trọng nhất đối với dân làng này phải được hoàn thành vào cuối năm.
Đại đội trưởng cầm bản ghi chép trong tay, đọc từng cái tên lên.
"Lý Nhị, làm việc 149 ngày, công điểm 1351."
Kế toán bên cạnh đánh máy tính bùm bùm, "Chín mươi tư nhân dân tệ năm mươi bảy xu."
Lý Nhị vui vẻ đi lên lĩnh tiền, người ở bên cạnh cười vang nói: "Lý Nhị được đó, năm nay không lười biếng nữa!"
Lý Nhị đã là thanh niên hai lăm, hai sáu tuổi, ở trong thôn đàn ông tuổi tác như vậy đã sớm kết hôn rồi, nhưng bởi vì trước kia hắn cứ ăn dầm nằm dề, lôi thôi lếch thếch, không có nhà nào coi trọng hắn nên hắn mới chậm trễ như vậy.
Hắn lau mũi, nhét tiền thưởng vào túi quần, dương dương đắc ý nói: "Mẹ ta nói sẽ cưới cho ta một cô vợ!"
"Thật sao? Mẹ ngươi coi trọng người nào vậy? Nói cho chúng ta biết một chút, là ai vậy?"
Lý Nhị cười hì hì, ngũ quan không đoan chính mấy lại có chút hèn mọn, "Tô Cẩm."
"Tô Cẩm?" Người xung quanh cực kỳ kinh ngạc, "Người đẹp như tiên nữ vậy mà coi trọng ngươi? Ngươi mơ đẹp quá rồi!"
Nghe vậy Lý Nhị có chút không vui, mở to mắt bò, ngữ khí khinh bỉ nói: "Ta thì làm sao, nhà ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-la-cua-toi/3456334/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.