Quý Trì Vu nhìn đôi "trai tài gái sắc" đang ngồi cạnh nhau trước mặt mình, ban nãy còn không ngừng động chậm tay chân, vẻ mặt anh càng thêm khó coi.
Giản Trì có vẻ cảm nhận được ánh mắt đầy ghen tuông của Quý Trì Vu, anh đứng dậy, nói với Thời Ly: "Chị Ly, em về trước đây.
Thời Ly gật đầu, vội vàng đưa cây đàn guitar cho cậu: "Đàn của cậu."
"Thôi, em tặng chị đó, cảm ơn chị vì bài hát." Giản Trì nói xong liền chạy đi mất.
Thời Ly còn chưa kịp ngăn lại.
Cô hiểu đàn, biết cây guitar này có giá không hề rẻ, cô không muốn nợ ân tình của người khác, cũng không thích nhận quà không lý do, nhưng... Giản Trì đã chạy mất dạng từ lâu.
"Vẫn nhìn chưa đủ à? Có cần chạy theo cậu ta không?" Quý Trì Vu nói.
Thời Ly nhíu mày nhìn anh, chẳng hiểu người đàn ông này đang có tâm trạng gì: "Anh sao vậy?"
Quý Trì Vu ngẩn người, dường như phát hiện tâm trạng của mình mất kiểm soát, đôi mày trên gương mặt vạn người mê của anh càng cau chặt.
"Không sao." Quý Trì Vu hai tay đút túi quần, anh nhìn chằm chằm vào cây đàn guitar trong tay Thời Ly một lúc lâu, rồi quay người đi về phía phòng nghỉ.
Thời Ly nhìn anh bỏ đi, cô cũng vội vàng xách đàn chạy theo, thế nhưng, khi về đến phòng, cô không phải chạy tới dỗ dành Quý Trì Vu mà ôm thẳng đàn chạy lên phòng ngủ trên tầng hai. Vừa lên đến nơi, lòng cô đã bừng bừng hăng hái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-kiep-the-than-hu-tinh-gia-y/3735786/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.