Thời Ly không ngờ Quý Trì Vu lại biết sinh nhật của cô, điều mà vốn chỉ dành cho những người quan trọng trong trái tim mình. Vì thế, để chữa ngượng, cô giả vờ đổ lỗi cho anh:
"Đến sinh nhật em mà anh cũng biết, còn sinh nhật anh lại chẳng chủ động nói cho em biết. Sợ em biết mật khẩu điện thoại nên bất chợt kiểm tra à?"
Quý Trì Vu nhéo mũi Thời Ly: "Thời Ly, sao em có thể đổi trắng thay đen như vậy? Tại sao lại thành lỗi của tôi chứ? Trên giấy đăng ký kết hôn có ghi thông tin của đối phương, đến số căn cước công dân của em, tôi cũng nhớ. Chẳng lẽ em ký đơn mà không thèm đọc sao?"
Thời Ly bĩu môi, lắc điện thoại trong tay: "Thế mật khẩu là bao nhiêu? Anh nói nhảm nhiều vậy làm gì!"
Quý Trì Vu thở dài: "2412."
Sinh nhật ngày 24/12, đêm Bình An ư?
Thời Ly bấm số, quả nhiên mở được điện thoại thật. Cô thầm ghi nhớ trong lòng, đợi đến sinh nhật Quý Trì Vu, tặng cho anh một bất ngờ coi như quà tạ lỗi vậy.
"Được rồi, em nhớ rồi."
Nói xong, Thời Ly đắm chìm vào thế giới tiểu thuyết của mình. Suốt chặng đường từ lúc trên xe tới lên máy bay, cả hai người không nói với nhau câu nào nữa. Suốt quãng đường, vì Thời Ly quá mải mê chú tâm vào điện thoại nên Quý Trì Vu phải nắm chặt tay cô. Người đi đường ai nấy khi thấy họ đều phải liếc thêm mấy lần vì ngưỡng mộ.
Máy bay từ từ cất cánh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-kiep-the-than-hu-tinh-gia-y/3735781/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.