Về đến nhà, Thời Ly đi tắm xong bèn leo lên giường nằm nghịch điện thoại. Quý Trì Vu tắm xong cũng chui vào chăn, nằm cạnh vòng tay qua ôm cô, sau đó giơ tay ra.
Thời Ly nhìn thấy chiếc nhẫn cưới ở ngón áp út của người đàn ông, cô đưa tay vuốt vuốt, tâm trạng thoải mái lên nhiều.
Quý Trì Vu tì cằm vào hõm vai Thời Ly, giọng như gió thổi bên tai:
“Bà xã đại nhân, em có quyền giữ im lặng nhưng tôi cũng có quyền giải thích.”
Thời Ly không quay lại, tay vẫn nghịch chiếc nhẫn cưới của chồng, cô hỏi anh: “Giải thích gì?”
“Tôi và Nhiếp Mộng Hy thực sự không có mối quan hệ nào cả. Tuy cô ta đúng là gu mà tôi thích về mặt ngoại hình, nhưng nếu có tìm nhân tình, tôi nhất định sẽ tìm một người ngoan ngoãn, biết điều, nhất định không phải là người hàng ngày lượn qua lượn lại trước mặt em để chọc tức em. Em sẽ mãi là vợ tôi, Quý phu nhân.”
“…”
“Sở dĩ tôi yêu cầu em xin lỗi cô ta cũng xuất phát từ góc độ công việc. Nhiếp Mộng Hy có giá trị thương mại rất cao, tôi đã ký hợp đồng dài hạn với cô ta, tương lai đây sẽ là cây rung tiền của Quý thị. Nhưng em yên tâm, nếu em không muốn xin lỗi, tôi sẽ không bắt ép em. Lời chiều nay tôi nói có phần khó nghe, tôi xin lỗi.”
Thời Ly không để tâm lắm đến phần giải thích phía sau của Quý Trì Vu, cô chỉ xoay người lại, nhíu mày nhìn anh:
“Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-kiep-the-than-hu-tinh-gia-y/3735779/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.