Edit: Gin’s 
Triệu Khoa Lâm cũng không quá rõ những gì Sở Đông Vũ và Tân Duyên đã từng trải qua ở thành Sùng An nhưng y lại nhớ rất rõ chuyện thứ triều. 
Dù sao thú triều lần này rất nghiêm trọng, thành Sùng An xuýt chút nữa đã thất thủ. 
Đời này, y cho người khơi ra thú triều sớm hơn vì muốn nhìn thấy Sở Đông Vũ xui xẻo, không ngờ Sở Đông Vũ lại làm tốt hơn so với đời trước. 
Hai người bên cạnh giúp Sở Đông Vũ đối phó với hai thành chủ thành Sùng An là ai? Là Nhạc Hoằng? 
Nhạc Hoằng vẫn không qua lại với người trong thế gia, tại sao lúc này lại đứng về phía Sở Đông Vũ hệt như đời trước? 
Khuôn mặt trắng nõn đẹp trai của Triệu Khoa Lâm hơi vặn vẹo, cả người thoạt nhìn âm trầm… Đột nhiên, y nghĩ tới điều gì, nhìn về phía Túc Giang Nham bên cạnh. 
Túc Giang Nham cũng là cái vẻ không thể tin nổi, Triệu Khoa Lâm còn nghe được gã đang tự lẩm bẩm: “Không thể nào…” 
Thấy bộ dạng của Túc Giang Nham như vậy, Triệu Khoa Lâm ngược lại tỉnh táo. 
Sở Đông Vũ chiếm được thành Sùng An thì sao? Thú triều sắp tới rồi! 
Đời trước có Tân Duyên giúp hắn, hắn vẫn bị ăn thiệt lớn trong trận thú triều ở thành Sùng An, hiện tại không có Tân Duyên, hắn đối mặt thú triều chưa chắc đã có thể sống sót. 
Sau khi Triệu Khoa Lâm bình tĩnh lại, cũng nghi ngờ nhìn về phía Túc Giang Nham: “Em đang nói cái gì?” 
Túc Giang Nham sững sờ, tùy tiện nói: “Không có gì…” 
Lúc này tâm trạng của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-khong-thay-nguoi/1037371/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.