Edit: Gin’s 
Tân Duyên không hiểu vì sao Quan An muốn thu mình làm học trò. 
Dù sao dạy tu luyện Phúc Năng, Quan An hay Quan Thừa Phong đều có thể dạy, nhưng Quan An lại muốn thu nhận y làm đệ tử… 
Phương pháp tu luyện Phúc Năng rất hiếm gặp cũng bởi vậy ở Trung Hạ nếu có người thu nhận người yếu hơn mình làm học trò, dạy cách tu luyện Phúc Năng thì đó chính là một loại đại ân. 
Cũng bởi vậy, nếu có học trò nào chống đối sư phụ mình sẽ bị người xung quanh khinh thường, quan hệ thầy trò cũng không khác gì quan hệ cha con, không chỉ qua lại cả đời mà còn cần phải đến công đoàn đăng ký. 
Tân Duyên nháy mắt nhìn Quan Thừa Phong. 
Quan Thừa Phong hỏi: “Cậu không muốn à?” 
“Anh đây mới là cái ham muốn gì ấy…” Tân Duyên nói, pháp luật không quy định thầy trò không thể kết hôn, nhất là tuổi tác giữa y và Quan An không chệnh lệch nhiều thì càng không thành vấn đề, nhưng thật sự quái quái… Cho nên Quan An muốn paly thầy trò với y à? Nghĩ như vậy, mặt y đỏ rần. 
Quan Thừa Phong nhìn Tân Duyên không hiểu gì. 
Tân Duyên ho nhẹ một tiếng: “Để tôi làm học trò cũng được, nhưng có phải anh nên tặng quà ra mắt cho đệ tử này không?” 
Y nói xong, cười híp mắt nhìn Quan Thừa Phong. 
Quan Thừa Phong rất yêu thích dáng vẻ Tân Duyên làm nũng: “Tôi có một món quà lớn cho cậu.” 
Quan Thừa Phong nói xong lại chuyển khoản cho Tân Duyên hai triệu làm tiền tiêu vặt. 
Hắn đã nhận ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-khong-thay-nguoi/1037367/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.