Biên tập: Lam Ying – Beta: Điềm
Công dụng của thuốc kia rất lợi hại, chưa qua một nén nhang, cả đám người dưới chân núi đã nằm thẳng cẳng, chỉ có Bình Pháp đại sư vẫn gắng giữ được chút tỉnh táo.
Ông nhìn những người phía sau một vòng, biết đã không thể cứu vãn, chỉ nhìn lướt qua Cố Phàm một cái rồi lên tiếng hỏi Phong Việt Trạch: “Xin hỏi thí chủ hạ độc từ khi nào?”
Phong Việt Trạch cười nói: “Có lẽ là ta đã cài nội gián để hạ độc vào trong cơm nước của các ngươi, mà cũng có thể là khi tới đây các ngươi giẫm phải thứ gì không nên giẫm, ai mà biết được?”
Rõ ràng chính là Mộ Dung Tử Hiên giúp rắc bột thuốc vào trong gió… còn cái gì mà giẫm phải thứ gì không nên giẫm, ý ngươi là thứ gì, phân chó á hả! Thời buổi này nhân vật phản diện chơi trò ra vẻ thần bí là xưa rồi diễm ơi, sóng trước mà cứ không chịu nghĩ ra cái gì sáng tạo hơn cẩn thận bị sóng sau xô chết trên bờ cát đấy.
Cơ mà, tại sao trước khi mọi người ngã xuống đều nhìn y nhỉ, thật là tình thương mến thương… mới là lạ! Cứ thế một hồi y nhận được mấy trăm ánh mắt coi khinh, trong đó ánh mắt của đồng chí tốt của sư phụ là Trương Đình Tân là hung ác nhất, sẽ chết đấy, đợi khi mọi chuyện kết thúc tất cả y tuyệt đối sẽ chết đấy!
Cố Phàm bỗng cảm thấy dạ dày rất đau, rất đau…
“À thì, giáo chủ, hay là chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-khong-de-lam-dau/2197928/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.