Cao Dương nhìn hai chị em nhà họ Mặc trong lòng hiểu rằng hai người sống trong cùng một nhà đều không dễ chịu gì, bây giờ tất cả còn đang ở vị trí cân bằng, kể cả là ai trong hai người đều không nguyện ý phá bỏ thế cân bằng vốn có. Mà anh đã là người ngoài chắc chắn sẽ không can thiệp vào khiến cô khó xử. Đối với cô em tên Đông Phương này anh không có hảo cảm, phải nói là có chút chán ghét, nhưng vì muốn cô nhanh chóng xác định tình cảm của mình giành cho anh nên anh sẽ làm như vậy. Nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt thản nhiên như không có chuyện gì của cô, anh hoài nghi, có phải hay không sai cách đây.
“Chị à…em thực sự không muốn làm phiền cho chị đâu nhưng chị có thể chở em đến trường không?” Người em gái nào đó vẫn giữ vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn cô.
Mặc Linh còn chưa kịp trả lời thì Cao Dương đã lên tiếng, cánh tay cũng không tiếng động rút ra khỏi tay cô ta “ Mặc Linh hiện giờ sức khỏe còn chưa khôi phục, cô có thể bảo tài xế đưa đi, không cần làm phiền cô ấy.”
“Nhưng…”
“Cứ quyết định như vậy đi. Trần quản gia, bà gọi cho tài xế đến đón Đông tiểu thư đi học.” Không để Đông Phương kịp phản đối, Cao Dương liền phân phó Trần quản gia sắp xếp luôn. Do trước khi đi, ba mẹ Mặc đã nói chi tiết với Trần quản gia nên bà nghe anh phân phó cũng không có gì ngạc nhiên cả.
Mặc Linh trong bụng cười thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hon-dan-cho-lai-gan/2405158/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.