Cao Dương từ hôm gặp cô ở trung tâm mua sắm luôn tự hỏi bản thân mình, có phải hay không anh thật sự thích cô rồi?
Lúc này, ba của cô - chủ tịch Mặc đến tìm anh, mục đích là muốn anh là bác sĩ riêng cho cô trong thời gian họ đi vắng. Đương nhiên anh sẽ không từ chối bởi vì anh cần xác định rõ cảm giác của mình đối với cô.
Vì đã biết trước gia thế của nhà họ Mặc nên anh không mấy ngạc nhiên trước ngôi nhà của họ. Được em gái cô -Đông Phương dẫn vào đến phòng của cô. Phải gõ cửa hồi lâu mới thấy cô gia mở cửa, thế nhưng, chết tiệt, sao cô dám mắc như vậy ra mở cửa.
Cao Dương nhìn người con gái trước mặt, tinh thần còn chưa tỉnh táo, mái tóc xõa tung vương trên đôi vai trắng ngần, trên người chỉ mặc một chiếc váy ngủ dài còn chưa tới đầu gối. Cặp chân dài trắng muốt hiện lên rõ ràng ngay trước mắt anh, hơn nữa anh nhìn ra cô không hề mặc nội y bên trong…
“Chị à, sao chị lại mặc như vậy để tiếp khách chứ, như vậy thật không lịch sự một chút nào.” Đông Phương hả hê nhìn Mặc Linh bị mất mặt.
Cô ta để ý thấy sắc mặt anh ngay càng đen lại khiến cô ta càng thêm đắc ý. Từ lúc nhìn thấy anh, cô ta đã có ý nghĩ giành được anh về làm vật sở hữu của mình, thế nhưng thái độ của anh rất lạnh nhạt yêu cầu cô ta dẫn anh đến phòng của Mặc Linh, lúc đó cô ta chỉ hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hon-dan-cho-lai-gan/2405154/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.