Tô Ôn Lương mơ màng muốn ngủ, nhưng lại không dám lâm vào giấc mộng quá sâu. Bởi vì y cảm thấy, sau khi Lương Văn Túc tỉnh lại, hình như có gì đó không thích hợp.
Đầu tiên, Lương Văn Túc suy tư nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay của mình rất lâu. Sau đó, nhiều lần thử rót linh lực, xem đóa hoa dâm mỹ kia từ từ nở rộ, không rõ ý tứ.
Tuy trên mặt vẫn bình tĩnh lặng im, nhưng Tô Ôn Lương biết, đáy lòng Lương Văn Túc đang có cuồng phong nổi lên dữ dội.
Tô Ôn Lương cảm thấy vô cùng khó hiểu, y mặc kệ cốt truyện thế nào, vẫn là tận mắt quan sát thì hơn. Bởi vì y thừa biết, mọi việc mà Lương Văn Túc làm nhất định đều có mục đích.
Trong hai năm sống nhờ vào khối thân thể này. Tô Ôn Lương chưa bao giờ nhìn thấy Lương Văn Túc thất thường như vậy, y biết Lương Văn Túc nhất định đã gặp chuyện gì đó.
Tô Ôn Lương vẫn có thể cảm nhận được những biến động trong thân thể, tuy chỉ bằng năm mươi phần trăm so với lúc khống chế hoàn toàn, nhưng trên cơ bản thì y vẫn biết rõ Lương Văn Túc đang muốn làm gì. Xao động trong lòng Lương Văn Túc, có thể nói là nhiệt lưu phun trào, linh khí đại biến.
Ngay lúc này, huyết mạch của y như bị nung sôi trên lửa lớn, nóng rực một mảnh, linh khí cũng bắt đầu táo bạo không theo bất cứ quy luật nào. Chỉ bằng những biến đổi đó mà Lương Văn Túc vẫn chưa bị nổ cho tan xác, Tô Ôn Lương cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-tung-giay-phut/170788/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.