Sau đó thò lại gần, nhỏ giọng nói:
"Khương Nhiên, tôi đem trả cà vạt của cậu."
Giọng nói của cô rất nhẹ, rất mềm.
Nhưng mà nhìn thấy hắn càng nhăn mày.
Cô nghĩ nghĩ, nói thêm một câu:
"Tạm biệt."
Nói xong liền dự định đi trước.
Chỉ là chân mới vừa bước được một bước, người đang ngủ trên bàn giống như tỉnh ngủ.
Đôi mắt nhập nhèm mở ra, tay còn nhanh một bước, kéo người định đi lại.
Sức lực của hắn lớn, lại không khống chế lực đạo.
Tô Yên không chú ý, bị túm lảo đảo lùi về sau hai bước, lập tức liền đụng vào trên người hắn
Hắn nhíu mày một chút, có thể là do chưa tỉnh ngủ, đôi mắt mang theo tơ máu.
Nhìn thấy người đến là Tô Yên, hắn tận lực làm khẩu khí của mình ôn hòa hơn một chút:
"Tới rồi sao không gọi tôi dậy?"
Chỉ là lời vừa ra khỏi miệng, nghe vào lỗ tai vẫn là có chút khó chịu.
Cô chớp chớp mắt, chỉ chỉ cái túi trên bàn.
"Cà vạt của cậu, ở bên trong."
Khương Nhiên liếc mắt một cái, tay vẫn nắm chặt cổ tay của Tô Yên không buông, lực chú ý lại lần nữa trở lại trên người cô.
Đợi một lúc sau, tơ máu trong mắt rốt cuộc cũng giảm đi.
Thần thái ngữ khí có chút lười biếng, hắn nâng mí mắt.
Thu liễm lệ khí trên người, cười lên, khiến người ta cảm thấy hoảng hốt.
Hắn lên tiếng: "Chỉ là tới đưa cà vạt?"
Tô Yên gật gật đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-muon-kich-ban-cua-ta/4026594/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.