Editor+beta-er: Eirlyss
————
Thường thường chuyện lo lắng nhất, sẽ rất dễ xảy ra.
Hiện trường lật xe quy mô lớn, câu này rất thích hợp dùng để hình dung tình huống hiện tại.
Khiếp sợ đi qua, Lăng Lâm trừng mắt, ngẩn người nhìn Lăng Việt, lại nhìn Hải Lan, ấp úng nói: “Lúc nãy hai người vừa mới ôm nhau sao?”
Hải Lan hoảng loạn trong chốc lát, nhưng rất nhanh đã ổn định lại, lập tức lắc đầu, ánh mắt rất kiên định nói: “Không có, em nhìn lầm rồi!”
“Rõ ràng em nhìn thấy anh em ôm chị……”
Hải Lan cứng đờ phủ nhận thêm một lần nữa: “Không có!”
Thái độ mất tự nhiên, thiếu chút nữa đã làm cho Lăng Lâm nghi ngờ bản thân mình bị ảo giác, nhưng mà, cô ấy nhìn thấy rõ ràng.
Lăng Lâm nhìn Hải Lan, lại nhìn về phía anh mình, cầu cứu với hắn.
Hải Lan cũng nhìn về phía Lăng Việt, ánh mắt hướng về hắn truyền đến một tin tức — tuyệt đối không thể để cho người khác biết, giải quyết Lăng Lâm, nếu không thì chia tay.
Hai đôi mắt, đều mang theo tia cầu cứu.
Lăng Việt trầm mặc mấy giây, ngược lại nói với Lăng Lâm: “Em nhìn lầm rồi.”
Lăng Lâm tức khắc sửng sốt, cũng choáng váng.
Hai người kia hợp sức cùng nhau lừa cô!
Rõ ràng lúc nãy cô ấy nhìn thấy rõ ràng, hai người ôm nhau thành một khối, còn nói cô ấy bị ảo giác!
Lăng Việt nhìn về phía Lăng Lâm đang ủy khuất, không nhanh không chậm nói: “Lúc trước không phải em xin phép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-lai-trung-sinh/3652413/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.